Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Thăng hoa


       
H
ành động, lao động ta gắng vươn lúc thăng hoa để con người gần 'đắc đạo' cuộc sống những rực rỡ.
Những lĩnh vực phát triển có ý chí tuần tự từng giai đoạn tích luỹ để đạt những lúc bước nhảy, sáng tạo mở ra chiếm lĩnh những bậc cao mới ( vinh quang thành công, khẳng định quá trình phát triển đúng...).

     Để tuần tự tích luỹ đúng phải phát triển nhận thức lý luận của hành động. Lý luận đúng để cách rèn trang bị, cách chuẩn bị tham gia thi thố sự việc, cách hình thành chú tâm 'đòi hỏi' phát triển gì ( tổ chức tết trung thu nhằm đạt thiếu nhi có say sưa trong các trò chơi dân gian hay không chứ không phải là kể các quảng cáo tài trợ- chỉ quảng cáo nhanh và áp phích... ). Từ đó chứa đủ sức mạnh của hiểu biết các yếu tố và cách cân đối trang bị để tương trợ mở ra thi thố ở những không gian phù hợp. Các yếu tố có mức độ sâu sắc, theo được xu hướng phát triển những chuẩn mực trong không gian đó ( hay nơi - lưu vực: xem bài lưu vực). Mỗi 'lưu vực' ( nơi ) phát triển có những lĩnh vực phù hợp cho tỏ thi thố đó. Cách tích luỹ mà phải mở tham gia những 'nơi' yếu tố gì để lấy 'lượng' ( công sức, cùng mọi người...) cho mũi phát triển đó ( nơi đang tỏ xem bóng đá thì đừng tỏ ca nhạc- mỗi lĩnh vực lấy những tỏ riêng...).

      Không gian ( lưu vực...) phải chứa mức thẩm mỹ, quan tâm và những cách 'nuôi' các yếu tố vươn cách phát triển hướng chuẩn mực lên ( phục vụ phát triển cuộc sống...). Quản lý là cách tổng thể sự việc ( của cá nhân và nơi hình thành - điều hành), điều chỉnh kịp thời và những quyền lợi gắn chung phát triển ( kéo tham gia hướng tiến bộ), có sự nghiêm túc chung và tự do đúng cá nhân - cầu tài thừa nhận những điều hay ( sáng kiến, cách hay là đưa ra mọi người nơi đó chứng thực luôn không phải chỉ bị dành đóng góp cho người khác dùng riêng) . Không bị đồ sộ bề ngoài nhưng hời hợt - không phong phú, thiếu sâu lắng nghiêng lệch về chỉ phục vụ lợi ích riêng mà không đáp ứng đúng 'đòi hỏi' đưa lại mọi người tham gia. Gắng tạo được nhiều quyền lợi một cách chân thành theo khả năng đúng cho mọi người tham gia.

       Mức độ những 'đài' tham gia thi thố phù hợp mức trang bị công sức ( công phu) và đúng mức 'chỗ' mình trong đó. Chứa trong đó những 'đòi hỏi', những khuyến khích, những được gặp mới - những khám phá, những quí trọng mà phấn chấn con người. Tích tụ nhiều yếu tố mũi mà tự 'quan trọng' chi phối khi các 'đài' mở ra ( người giải nhất ở đâu cũng có người tìm học hỏi...).

      Cách 'hình thành' có nhiều mức ngưỡng phát triển lên cao thì mức thăng hoa cao ( hội 'làng' khác 'vùng'... môn phái Võ Đang phức tạp chiêu thế hơn môn võ Karate, khi tập Karate thì vài năm sẽ đạt trội đòn căn bản ít đó, tập Võ Đang thì chưa. Nhưng những năm sau nữa karate chỉ trội thêm độ nhanh mạnh các đòn, còn Võ Đang những năm sau nữa quá nhiều chiêu thức biến ảo đã thạo đưa người luyện thân pháp thoát tục như bồng bềnh mây trôi và chiêu thức hư thực công phu khó giới hạn...).

      Tạo được ảnh hưởng sự khuyến khích say mê, tạo tập trung cao - ít bị ảnh hưởng gây mất tập trung. Khi say mê tích luỹ dần (nhưng phải khám phá tìm tòi để tối ưu nhất công sức) sẽ phải mở ra (kiểu núi lửa lúc phun). Khi mức tích luỹ được nhiều yếu tố ( có thể ẩn dật kiểu rèn...) thì phải biết cách tổng hợp lại chia mức độ để phát ra thi thố, sức từng cái gì cho phù hợp vận động liên quan.

   Tỏ hài hoà khách quan cùng phát triển, không át ( lúc cương lúc nhu, lúc hư lúc thực, lúc trầm lúc bổng...kiểu trình diễn võ không chỉ phô đòn).

    Sự phát triển phải đừng bị đứt quãng, có 'sức nặng' những lúc cần công sức lớn. Những trang bị là phải 'bảo đảm' công sức để khi tổng hợp các yếu tố đó bảo đảm giữ được, không chỉ nhờ quá nơi may hợp thăng yếu tố sự việc gì mà tổng sức đó tự vươn tới những cơ hội ( người giỏi có nhiều nơi...). Chỉnh tốt các yếu tố để tương trợ nhau hiệu quả nhất ( chơi cờ tính toán không trội thì bù lại cố tâm hơn nước đi, học khai cuộc nhiều hơn...), cần ít lượng hơn ( cái thạo khi thi thố đỡ công sức...). Kiên trì giữ duy trì những lợi thế ( cờ đi tiên, công mức học phát triển thêm...). Có nhiều yếu tố mũi nhọn lên, giữ được bảo đảm để con người có được uy phong sức mạnh như sư tử ( ý chí, sức khoẻ, năng động, hiểu biết lĩnh vực gì...).

     Chứa 'khoảng tự do' trong đó để những sự vận động trong đó được tự chủ tìm tòi có những đặc sắc, phong cách đặc trưng riêng thể hiện cách phát triển ( được giáo dục và tự giáo dục, bình đẳng mọi người hiểu biết nhau - thầy của mọi người là kế thừa xã hội không có thầy nào ôm hết- không phụ thuộc quá tự kìm hãm...). Chứa được sức mạnh những yếu tố gì làm chủ được để giữ phát triển không chệch hướng xấu- bởi nhiều yếu tố trội luôn khát khao những phá mở ra ( kiểu người tài bị lôi kéo vi phạm dành sai, kiểu 'hình thành' còn kìm hãm thi thố thì mở ra những thi thố nơi sai chuẩn mực...).

     Rèn luyện những đức tính để hành động đảm đương sự việc sẽ đáp liên quan cho gần tối ưu, đừng bị phức tạp không giải quyết được mà hư tính. Công sức phát triển sự việc phải phát triển những đức tính mạnh chủ đạo phát triển sự việc gì. Khi thăng dần lên các công phu khai triển mà có tỏ đức mạnh gì cùng ra, chú trọng tôn trọng và hài hoà khách quan. Chứa tri thức văn hoá và công sức rèn thể hiện.

      Phải 'cố tâm' được sự việc những mũi yếu tố át tập trung thực thi cao lên sự việc để dẫn khách quan chú ý vào sự việc dâng dần cao trào và thoả mãn quan tâm gì khách quan ( mọi người ). Không chú ý vào 'kém' khác do không phải trang bị cho phát triển này, hay là ấn tượng đương được hoàn cảnh không thuận lợi ( ăn mặc gọn gàng sạch sẽ rồi chỉ lo thực thi những mũi trội người ta khâm phục mà mến cả những khác lạ hình thể; hay là sự việc khó gây cản nhiều nhưng mình vươn qua được...).

      Học sinh phổ thông có được những căn bản học và được thực hành 'hình thành' trình bày thi thố, tham gia các sinh hoạt văn hoá tỏ năng khiếu - tỏ gắn kết mọi người hoạt động chung...Môn thể thao được tạo sự 'hình thành' và quan tâm giữa khán giả và vận động viên tôn trọng đúng vì nhau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét