Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Rèn luyện



G
ặp một người, ta khâm phục sự rèn luyện phấn đấu.

Mọi người khám phá trang bị mình phù hợp những làm chủ cuộc sống, tích luỹ dần thăng hoa...để công sức gắng.

Từng giai đoạn nhìn nhận với cuộc sống xung quanh bạn có mong muốn, mức bạn khám phá được và chưa những 'đòi hỏi' sự phát triển.

Quan tâm tới lao động bản thân 'gắn' với xã hội, hình dung cách trang bị, từng tiếp thu thạo gì để thể hiện thi thố với đâu...cùng những đức tính để mở ra với mọi người, chinh phục 'chỗ' với say mê 'gắn' xã hội hưởng cuộc sống. Tầm mức tham gia, mở ra sẽ mức 'đòi hỏi' rèn luyện trang bị.

Trang bị theo mức 'trình độ lao động' với những đức tính của chinh phục thì bạn dần đạt mục đích - rồi giai đoạn đó tích luỹ lên (học phổ thông bạn tiếp thu thạo kiến thức đó với nghiêm túc thực hiện nội quy, bạn có những đức tính của của chinh phục: chăm lao động, gắn 'bảo đảm' mọi người, thích tự chủ sự công bằng thi thố...bạn sẽ tích luỹ dần lên trưởng thành).

Khi đi tích luỹ trình độ lao động (học, làm) hay phát triển thực thi lao động thì có liên quan 'nơi'. Mức phù hợp tham gia được lao động (làm, học) 'nơi' chứa trong đó mọi mức yếu tố giúp phát triển lao động, những đức tính 'gắn' và những chuẩn bị 'nơi' cao hơn. Những yếu tố cần rèn luyện đó là: nhận thức lao động (cách học, cách làm), thoả thuận tham gia (hình thành trong xã hội là những đề ra) những tuân thủ và mở phát triển (thoả thuận mới), công sức đưa được theo góp...với những đức tính của 'gắn' nơi lao động đó cùng những nơi còn lại còn điều kiện tham gia được (sinh hoạt văn hoá, tìm hiểu lĩnh vực khác...).

Xác định khả năng lớn nhất bạn trang bị lao động nghề gì phù hợp hiệu quả nhất với đang có, 'cân' được với những mức theo được đức tính cùng (liên quan đó có hợp lối sống những gắn: thích du lịch hợp nghề nhà báo, trầm tính hợp nghiên cứu...) và quá trình phát triển đó bạn sẽ phải 'điều chỉnh' những còn lại chưa phù hợp cho tối ưu. Có kiểu rèn của lao lao động đó và những 'điều chỉnh' đó cũng là rèn luyện.

Chọn nghề lao động bằng: nhận thức (tự và nhờ người kinh nghiệm định hướng), khả năng - hoàn cảnh và cách hưởng thụ. Cách rèn lao động của học ở phổ thông thì: 1- xác định theo môn xã hội hay tự nhiên, đạt căn bản và có môn mũi nhọn 2- chia thời khoá biểu của cách hưởng thụ sinh hoạt văn hoá, thông tin xã hội...3- rèn cách tham gia cùng 'mọi người - trường' sắp xếp phù hợp 'lao động học' ( tuân thủ tốt nội quy, phương pháp tiếp thu - trình bày đưa ra - thực hành)...thực hiện tốt thì học sinh có rèn luyện được sự thoả thuận 'gắn' và năng động xã hội (thời khoá biểu sự việc đưa ra cách phù hợp được học sinh, phụ huynh và trường ).

Xác định 'đòi hỏi' lớn nhất của lao động đó là gì: chăm hay cần tìm thông tin nhiều hay nội quy nghiêm ngặt...để gắng mũi nhọn hướng đó (kiểu nghề makétting trang bị khác nghề 'thợ'...) và xác định lao động đó đưa được say mê gì (có kèm phát triển con người những gì).

Người giỏi tổng thể và rèn 'chừng mực' đúng mức độ từng sự việc thì sự việc dần dễ trôi chảy (đạt thoải mãi) và có 'đủ'. Họ chia được công sức cho tham gia 'đúng- đủ' sự việc cần (lao động, sinh hoạt văn hoá, những khám phá...). Các sự việc sẽ tương trợ lẫn nhau, con người phát triển toàn diện (phong phú tốt sự việc tham gia: lao động và có thể thao nghỉ ngơi với mọi người...). Phát triển 'chừng mực' mới chứa đủ các sự việc (chứ 1 sự việc thái quá sẽ làm nghèo dành sự việc khác - sự việc thái quá cũng không thú vị ) và chia tích sự việc này mức đó - lúc khác quay lại không bị nóng vội. Nhiều sự việc tích sẽ phát triển mạnh cho tổng thể, lao động chính (mũi nhọn- sở trường) dồn công sức lớn nhưng sẽ gặp nhiều liên quan (đã chia tích) tương trợ.

'Chứa' đủ các sự việc những 'va chạm' riêng sẽ có các sự việc khác 'cân' (nhiều 'nơi' gắn thì không bị vài người nhất thời phá vỡ được...).
Bạn tham gia liên quan sự việc nhiều nơi những mức độ mà tạo được mức 'gắn' thì cũng như bạn tới vùng đất mới khai phá đưa những cách sống phù hợp cho mọi người thích tới chung thành 'xóm'. Trong 'xóm' là phức tạp nhiều sự phát triển với những đặc trưng đòi hỏi phát triển riêng. Bạn phải giỏi tổng thể, có đủ các sự việc căn bản mới điều chỉnh được...(mức thành công được quý, trách nhiệm. tính giáo dục, thống nhất quan điểm...).

Rèn cách bạn tạo được hứng thú sự việc bằng cách 'nhận đúng', cách 'đòi hỏi' (bạn), cách tuần tự khám phá theo đúng (chia từng giai đoạn lao động phấn đấu và đạt gì...).

Rèn chú trọng cách mở đi vào tham gia sự việc bằng những 'đã có - chuẩn bị', xem 'đòi hỏi bản thân và nơi', đưa phù hợp hiểu - phù hợp đáng nhận, lao động có sẽ trao đổi (sản phẩm rồi quảng cáo, sau sản phẩm lên mức quảng cáo lại theo mức sau...; vào tình yêu phù hợp tỏ tình cảm dần với hiểu, dần với công liên quan sự việc...).

Rèn tuần tự sự việc bằng theo phương pháp và khám phá xây dựng tối ưu phương pháp. Theo sự tuần tự thì đạt dần mức độ 'tập trung công việc', phát triển các sự việc tự nhiên và tích được đúng 'đòi hỏi' (hát dần ít ngượng...). Tuần tự vào thì vừa tham gia vừa tích luỹ dần (chơi cờ mình tôn trọng từng nước đi thì gặp người thạo hơn mình vẫn không sợ, vì tới lượt đi mình phương pháp cố tâm hơn tìm tòi nước đi). Ước lượng khoảng biến thiên của từng nhóm yếu tố (như 1 nước đi) thì khi tham gia các lĩnh vực gì mình vào tuần tự sẽ đúng hướng.

Rèn không ngừng để đạt 'cái tôi' bản thân gắn được trong chung ( ứ lao động vậy sẽ được trả - bởi tham gia được trong những thoả thuận chuẩn mực). Ta sẽ không cần dò người khác đáp riêng ta như thế nào mà người khác cứ đáp chung tốt mức như thế nào là có tồn tại ta trong đó (ta đúng chung mà khác tôn trọng chung là có ta...). Từ đó không bị phản ứng thất thường theo người khác đưa. Cái tôi phản ứng hiện tại là chỉ vì sửa sai những phá riêng (hay sửa những chưa hoàn thiện chung). Cứ đưa đúng cho người khác, người khác tự nhận 'tổng hợp' không cần đáp ngay vừa ý mình quan tâm. Sự việc có nhiều đánh giá, góp ý thì do mức kiểm điểm, mức học hỏi - mức gắn chung, mức phân tích mà đưa ra xử sự đúng (huấn luyện viên không bị phản đối đến mức tự tăng tính bảo thủ không tỉnh táo; không còn thất tình: không vì 'cái tôi' sai , 'gắn' nhiều thể hiện được mức chuẩn mực công nhận có - quan điểm, cách đưa - cách tỏ, cần gì...).

Với mọi người là chú trọng quan điểm và cùng tham gia gì. Với những nơi thiếu tính xây dựng - ghen tỵ, bạn cứ rèn 'bung ra' cùng thể hiện tốt, không che dấu bản chất xấu, ta thế họ cũng thế, cùng nhận xấu để sửa ...ai hơn ai dám nhận và sửa một cách tự nhiên...thì đảm bảo họ sẽ thua. Những có tâm thì xây dựng có tính giáo dục.

Các sự việc bạn đạt 'thời gian vàng', mức tự chủ lao động và thể hiện danh liên quan đường hoàng để không bị lôi kéo hướng xấu. Sự hiện diện bạn nơi đó mức thực thi được quan điểm - trách nhiệm thể hiện mức bạn 'có' nơi đó (giải đó chất lượng có người giỏi; việc đó có người đó tham gia...).

Rèn cách 'đầu tư' - chi hiệu quả mọi sự việc (đưa ra tuân thủ thoả thuận và cách đạt tối ưu). Những đầu tư đạt là tạo 'mức nền bậc' lên tiếp.

Cứ nghiêm túc thực hiện theo mức và công sức 'có' mà thể hiện 'tự nhiên' dần vươn sự việc đó - tích dần (không vì chau chuốt cái phô- mất công sức nhiều cái chưa thạo, mở đầu tập trung sau giảm dần...). Tinh thần rèn 'nhận đúng' trung thực với sức có và có đó so với 'chỗ' nào để nhận đúng vào chỗ cho 'xã hội - mọi người' hiệu quả (vươn tham gia, nhìn nhận các mức bầu...), đảm đương bởi ứng cử đúng chỗ (rèn khó).

Nhận thức, trải nghiệm để rèn không bị lặp và đối nhau (luyện chân cước chỉ cần kiểu 'tĩnh công' tăng nhanh mà không cần tập cứng bởi độ cứng của chịu trọng lượng người; tập võ nơi Quảng trường tự nhiên mà đạt kiểu dễ của 'tự do' bởi không bị ảnh hưởng chi phối, làm thơ nơi bon chen...). Chứa 1 yếu tố chăm lao động của sở trường thành mức danh để không phải để ý gò bó sinh hoạt. Có danh sự việc chính để những sự việc phụ không bị phụ thuộc tranh danh gây phá vỡ (lao động xã hội giỏi để không bị leo tranh danh cao cờ...).

Để rèn những đức tính thì mình phải có 'quan điểm đưa- quan điểm nhận' (mình với mọi người) ...để tồn tại đức tính vì sự phát triển chứ không chạy theo 'ai có ưa- có khó xử sự vậy không' (yếu đuối kiểu hoà đồng bỡn nhau,...). Điều chỉnh đưa bằng 'gắn chung', tôn trọng con người, trách nhiệm sự phát triển. Chủ động phong phú dần sự việc tham gia mới rèn luyện thể hiện được các đức tính. Những sự việc thái quá có xu hướng kéo thái quá hướng xấu các đức tính.

Mức 'tung hoành' bởi có 'hình thành' và nắm chứa những văn minh. Đưa được tự có mức 'đài' bởi mức kế thừa hết và khám phá mở hơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét