Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

De pham chat minh tot len bat ngo

Đ
ể phẩm chất mình tốt lên bất ngờ (được mọi người thừa nhận và mình thật sự xứng đáng vậy). Đó là chỉ cần với những gì bạn đang có những, bạn sắp xếp lại cho hợp lý:


Làm chủ được lưu vực ( xem bài lưu vực- là nơi mức độ tham gia các hoạt động xã hội của mình, chịu các chi phối giám sát đánh giá, liên hệ phụ thuộc tác động lẫn nhau...ở trường-ở lớp, ở xóm, ở câu lạc bộ tham gia, ở lĩnh vực với những cùng...). Bạn nhận thức được mức độ phát triển và sự bình đẳng của từng cá nhân tham gia trong đó hay là phần mức độ đan xen tham gia từng 'nơi' ( mỗi 'nơi' mức gắn cùng khác nhau...). Từ đó bạn nhìn nhận cách đánh giá liên hệ lẫn nhau như thế nào...mà cao thượng, ý chí, trận cờ các yếu tố cho chính xác (bạn tự tin: trong lớp đánh nhau bạn phải can ra đừng theo nhóm ai cả dù bạn sợ bị cô lập thú vui nhóm tạm thời...). Từ đó bạn nhận ra 'nơi đó' những gì chỉ là a dua, những gì chỉ là ghen tị nhau, những gì là cần phải hưởng ứng- phản đối...

Quan trọng nhất 'trong nhóm' ( tuỳ mức độ lớn của 'nhóm': bộ phận, lớp...) sẽ có lúc bạn bị một vài cá nhân đánh giá sai gây bất lợi cho bạn trong 'nhóm'. Bạn sẽ phản ứng đến mức gây mâu thuẫn lâu dài với nhau trong 'nhóm', tự gây mọi người bên ngoài nhóm thấy những gì chỉ do mâu thuẫn cá nhân với nhau không phải mâu thuẫn cả nhóm...Bạn hãy cao thượng lên cho qua những sự việc gì công việc chung ấy đi...bởi mức sự việc đó không ảnh hưởng tới tổng thể sự phát triển của bạn, bởi bạn cân đối được lưu vực có thể một phần 'nơi' nhỏ hiểu sai bạn nhưng bạn có nhiều nơi khác cùng tham gia thừa nhận bạn tốt. Bạn có đủ sức kiên trì tích luỹ để thời gian người đó phải hối hận những đổ lỗi ( hay bạn nhận lỗi giúp họ), để những người còn lại 'nơi' đó hiểu thừa nhận bạn. 'Nơi' ( mức lưu vực) tham gia là phải có sự hy sinh một số yếu tố khi phát triển việc với nhau để giữ hoà thuận, không khí tốt nữa bạn à ( đừng mới ai lỡ sai chạm tới bạn, bạn đã nổi xung lên).

Mức tự do cho nhau: Bạn hãy là người hoà đồng, vui vẻ chứ đừng can thiệp quá vào cái riêng người khác kiểu đánh giá sai...Bạn hãy là người cho khác khoảng hoạt động để rèn phấn đấu ( những sai của khác không mang tính hệ thống hãy châm chước, những kém của khác nhưng đang rèn hãy khích lệ...). Tạo cho người khác có sự thoải mãi khi với bạn ( bạn sẽ chỉ bảo với riêng người ấy những mình thấy chưa hợp lý chứ đừng phản biện hạ thấp họ trước mọi người...). Cảm nhận như người nhà lo cho nhau mà dựa được nhau...Bạn chú trọng xây dựng cái chung tốt, sự tương trợ là chứa mọi người trong đó.

Đòi hỏi: bạn tự nhận thức được mình 'có' là do tích luỹ công sức lâu dài ( những sống với 'nơi' đó tốt tình cảm đã vào lòng người...) và do sự thể hiện đúng hiện tại mà được người ta ứng xử đáp mức độ như thế nào...chứ đừng 'đòi hỏi' người khác phải quan tâm sai sự hiện diện bạn 'nơi' đó. Bạn xu hướng cứ tự nhiên hoà mình vào cái chung một cách tự tin, mở dần cùng đúng lên...chứ đừng 'đòi hỏi' mình phải có 'mức' những gì trong đó. Bạn bắt đầu vào xây dựng mới nơi đó... chứ đừng bắt mình phải 'có' gì mới tự tin đi vào để những trên cơ người khác (bạn cầu thị, khát vọng sự chia sẻ mọi người...), bạn can đảm đừng ngại những khó ban đầu ( công khởi đầu ). Chú trọng cách rèn 'cái tôi đòi hỏi' của bạn.

Quan điểm: Trong mọi sự việc với mọi người, mọi nơi tham gia...bạn và mọi người sẽ có những quan điểm sự việc với mức độ nhận thức phát triển khác nhau. Bạn phải gắng trình bày cho rõ mình( bình tĩnh, kiên trì...), nhìn nhận người khác...để đưa ra cho hài hoà, cách cho chung tổng thể phát triển, cách cho cao cờ. Những gì khó so với tích luỹ bạn 'có' để nhìn nhận bạn phải từ từ để lúc khác đầu tư chú trọng tìm hiểu. Những gì mình còn phụ thuộc trong 'nhóm', những gì người lớn tuổi...mình phải có mức độ tôn trọng 'đòi hỏi' ( có những thuyết phục nghề nghiệp theo với cha mẹ bằng sự kiên trì là đáp lại công nuôi dưỡng- không cứ theo mình thích mà thiếu công thuyết phục). Những quan điểm sự việc gì tác động tới sự phát triển thì phải có thêm công để tạo sự nhất trí ( thói quen ta hay hiểu biết hơn thì nổi nóng áp đặt cho bằng được sự việc đó mà không muốn bỏ công ra thuyết phục với người hiểu biết vấn đề đó đang kém). Mình phải rõ ràng được quan điểm tham gia sự việc gì với 'nơi' cần ( thuyết phục được trường cho đi tham quan bởi có sự chuẩn bị chu đáo và sự nghiêm túc từng học sinh). Mình quan điểm các sự việc đưa ra thì sẽ được những thoả thuận được tham gia những gì. Bạn chú trọng quan điểm để tăng sự hoà nhập tham gia dần lên với những 'nơi', những người và những sự việc.

Cách bạn phản ứng: bạn hiểu cái tốt cái xấu mức độ nào thì cứ tham gia hưởng ứng phản đối cho đúng. Những sự việc tác động tới bạn bạn phải bình tĩnh đáp lại chính xác theo nhận thức, đừng vì bị động chạm mà mất khôn, đừng phản ứng kiểu chân tay...

Có thể bạn cứ phản ứng những sự việc với mọi người cho đúng trong mức để phát triển mà không ngại chỉ ra những chưa hoàn thiện sự việc của tất cả ( có cả bạn). Chỉ cần mức va chạm đó không phá vỡ cái chung, không mâu thuẫn sâu sắc cá nhân, chấp nhận được với nhau sẽ gặp khi không thoải mãi người đón nhận( gắng chỉ trong nhóm, gắng thực sự chỉ với nhau không hạ thấp giữa người khác...). Bạn cứ tự nhiên các sự việc lúc khác được mặc cho người khác vì sự việc cũ đáp lại có phần phân biệt, nhưng bạn vẫn không ảnh hưởng và bạn không phân biệt theo. Như thế bạn sẽ can đảm chỉ ra được đúng sai của mình, của tất cả mọi người một cách trung thực. Nơi bạn tham gia sự việc sẽ đường hoàng, không có giả dối tốt ba phải với nhau...và những sự việc khi bạn thực hiện sai do đôi lúc gắng kém bạn cũng đưa kém đó ra để chia sẻ gắng, để bình đẳng. Nơi đó sẽ vì đó mà tự do với nhau hơn, phát triển hơn.

Mức độ bạn tham gia phức tạp sự việc: bạn phải rèn luyện để khi gặp nhiều sự việc vẫn gắng suôn sẻ...đừng vì bị tăng sự việc dẫn tới mệt mỏi, dẫn tới giảm đáp lại đúng những người gặp. Mức độ tăng lên sự việc là đòi hỏi bạn phải xử lý nhiều hơn, nhiều va chạm hơn...Những thói quen gì có ( chào hỏi...), những lo tập trung việc như thế nào để khỏi phiền phức nhiều những gặp ( bạn đang tập trung việc thì ít người tìm tới chuyện phiếm...), những va chạm gì kiểu makétting đừng để ý phải đúng chuẩn mực quá ( người gặp nhiều có thể ứng xử sẽ nhiều kiểu...đừng để ý vụn vặt quá kiểu khó chịu người quên cảm ơn) .

Cách bạn tuần tự theo sự việc và đề ra thời gian biểu ( kế hoạch): bạn có phương pháp tuần tự các sự việc thì bạn sẽ mở dần vào đúng các sự việc ( bạn tìm hiểu bạn gái từ từ không nóng vội, gần dần dần thì bạn mới đúng công lấy thiện cảm và hiểu đúng không bị những đáp lại sai với bạn gây khủng hoảng). Từ đó bạn mới làm chủ dần đúng sự việc, bạn biết rõ những cạm bẫy gây hư hỏng...
Bạn đề ra thời gian biểu ( kế hoạch) tốt thì bạn chủ động được sự việc để bạn thực hiện tốt và được đáp lại tốt. Lao động ( hoạt động) bạn có phát triển con người bạn ( thành quả lao động được nhiều người quý, thăng hoa thú vui có chuẩn bị chu đáo...được tôn trọng).

Khi tuần tự và có kế hoạch, những gì bạn có những đức tính- những mức bảo đảm sẽ dễ rèn luyện phấn đấu duy trì phát triển hơn ( bạn chủ động được những nơi tham gia sẽ mức bạn trung thực bởi làm chủ được ít phải dối; bạn dễ thực hiện chữ tín hơn...Bạn sẽ vạch được kế hoạch để phấn đấu tham gia vào những 'sự việc-nơi' mà mức hoạt động sẽ phát triển con người bạn ( 'nơi' lịch sự, nơi sinh hoạt văn hoá phát triển tinh thần, nơi tầm mức lao động cao dần đòi hỏi phát triển con người bạn lên dần...). Bạn sẽ sắp xếp được thời gian vàng hiệu quả nhất. Một số thú vui bạn gắn được với những phát triển: cùng chia sẻ nhau trong tham gia thú vui hơn là tới nhà thăm chuyện...Có những sự việc bạn vừa gắn với hoạt động xã hội mà vừa say mê thú vui...Từ đó bạn ít gặp lúc nhàm chán, ít tham gia sự việc vớ vẩn... Bạn tích luỹ thời gian có ích nhiều thúc đẩy rèn luyện, liên quan thể hiện con người tốt bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét