Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Đời thế mới sướng

Đời thế mới sướng!


Muốn vậy phải đạt sự say mê và thú sự việc. Sự việc của bạn là phong phú, sôi nổi mở ra gánh - đảm đương vươn được mức ngày càng rất cao.

1- Để đạt say mê và thú sự việc:
A- Sự việc phải có sự tích luỹ gắn phù hợp với cuộc sống B- Có sự tuần tự xu hướng phát triển lên đúng theo từng giai đoạn khả năng bạn C- Các sự việc đó 'chứa- liên hệ' với 'lưu vực'( xem bài lưu vực) tiến bộ, phù hợp thúc đẩy bạn!

A- Sự việc có sự tích luỹ gắn với cuộc sống: Khi 'hoạt động- lao động' thực hiện các sự việc đó có thể bạn tạo ra vật chất, bạn tích luỹ được các kỹ năng phát triển để dần hoàn thiện con người mình( rèn luyện, hiểu biết...), gắn hài hoà được tương trợ các sự việc với nhau ( nơi lao động có quan hệ được tốt với mọi người, nghỉ ngơi thư giãn trong chơi thể thao...)...
Nếu sự việc bạn đang làm có những gì mà đem lại 'sự tích luỹ nghèo nàn' bạn phải mở ra thêm gắn phấn đấu những gì theo cùng được với sự việc đó. Bạn làm việc đang chỉ vì đồng lương mà những kiến thức ( đã học có được ở trường trước khi xin vào làm) qua lao động hàng ngày không 'lớn' thêm được gì mà chỉ ngày càng kiểu thạo việc hơn theo kiểu 'thuần thục'( kiểu một số bộ phận ở nghành: ngân hàng, bưu điện, nhà máy... . Sự 'thuần thục' ở đây chỉ mang lại cho bạn sự 'nhanh nhẹn thao tác sự việc' và kiểu bạn quá trình làm các sự việc đó gặp 'kiểu nhóm người' quen quen mối quan hệ liên quan công việc theo tổng thể 'tâm trạng-không gian-đòi hỏi-giao tiếp....'(xã hội phong phú nhân tố con người nhưng có thể khi đến việc đó với bạn bị bó trong không gian chung quy định sự việc đó mà ít có sự thăng hoa bản sắc riêng từng người thể hiện: người giáo viên, nhà khoa học...đến ngân hàng cũng không thể hiện được thú vị gì khác nhau cho nhân viên) mà trong quá trình thực hiện các sự việc đó đã lấy hết thời gian công sức của bạn để hoàn thành trách nhiệm việc được giao và đáp lại người liên quan. Dẫn tới bạn thường chú trọng được việc, liên quan người có xu hướng rút ngắn gắn việc...xu hướng bạn ngày càng dần chỉ gắng về số 'lượng' việc( xong nhiều việc- cho nhiều người...), xu hướng ngày càng củng cố hơn 'cái tôi' của mình...Từ đó bạn thực hiện sự việc đó chỉ được lương là chính- nếu bạn 'thạo' hơn thì bạn cũng đơn giản nhận thêm việc để tăng lương. bạn tự nhốt mình trong gò bó việc...bạn dễ bị mâu thuẫn, dễ ức chế với người liên quan việc bởi xu thế việc với nhau là 'đòi hỏi' lớn hơn rất nhiều là 'hợp tác' ( cùng chung trong phòng 1 bộ phận thì chỉ lặp thói quen sinh hoạt nhau; người khác đến liên hệ việc thì 'theo ngắn gọn xuất trình'...)
Bạn hãy thay đổi đi! Đừng để sự việc chỉ tích luỹ được việc có vậy. Bạn hãy thông qua thực tế công việc được giao để dành có chuyên sâu nghiền ngẫm những nhận thức phát triển thêm cho lĩnh vực nơi bộ phận đó...để kiến thức đạt mứ chuyên gia dần việc đó. Những người 'tới cùng liên quan việc' bạn hãy chú tâm phát triển thêm những ứng xử cuộc sống, tích luỹ thêm những 'đạo' 'chỗ' bạn có thể phát huy được.
Khi bạn chủ động ứng xử theo phù hợp chuẩn mà nhận thức bạn có thì bạn sẽ thấy thoải mãi dù thêm công ( bạn lễ phép lịch sự hơn với mọi người bởi bạn gắng rèn không thả lỏng vào nơi vì việc xô bồ..., bạn trung thực chu đáo hơn cùng mọi người với việc bởi tinh thần bạn sẵn sàng chia sẻ...).
Mọi 'chỗ' việc làm nhiều ít sẽ có những lợi thế phát triển thêm 'đạo' nơi đó. Bạn phải khám phá, gắng gắn vào sự phấn đấu phát triển mình ( giáo viên chỉ mong dạy cho được việc thì 'gặp học sinh' cũng chỉ gắng hoàn thành nhiệm vụ khác với giáo viên ngoài việc còn lấy sự được 'gặp học sinh' làm niềm vui thì sẽ ân cần chỉ bảo hơn, ít ức chế hơn khi phải chỉ bảo nhiều...)...Từ đó tuỳ 'chỗ' sẽ phát huy được thêm mức sự làm 'gương' chăm chỉ việc, sự hăng hái, sự tôn trọng, sự công bằng, được quan tâm, sự hưởng ứng- phản đối...bổ sung thêm cho 'đạo' chỗ bạn mà khả năng bạn có, bạn đủ sức phát huy. Bạn cởi mở 'cái tôi' ra, bạn gắng chăm thêm những rèn đó ( hay những tự học tìm tòi hiểu được thêm nơi đó)...trải qua thời gian bạn sẽ thấy những thú vị, những tích luỹ 'giá trị mình' có được hơn không chỉ đồng lương.
Đời ta cứ được 'gặp thêm nhiều người' 'cứ ha hả việc' vì nhau phát triển là hạnh phúc!

B- Có sự tuần tự phát triển lên đúng theo từng khả năng giai đoạn bạn:
Nhìn nhận' chỗ' bạn sẽ phát huy những gì để tích luỹ, cách mở ra. Những 'vật chất' sẽ có được tỷ lệ như thế nào với sức lao động, quá trình lao động sẽ tích luỹ những gì và 'bậc' để vươn lên như thế nào-hợp từng giai đoạn khả năng sẽ có được không?, sự phát triển con người bạn sẽ chịu tác động và được tương trợ phát triển như thế nào. Tự bạn khám phá ra những gì 'chỗ' đó có phát triển hay là phải mở thêm gì 'nơi' khác ( việc lương cao có sinh hoạt văn hoá lúc'nơi' khác, học thêm 'nơi'...). Tổng thể tuỳ bạn khả năng thời gian biểu nhiều 'chỗ', có 'chỗ' có thể an phận được vậy nhưng có vươn 'chỗ' khác phù hợp ( bạn có thể vừa làm bộ phận ngân hàng vừa dành thời gian nghiên cứu kinh tế...) chứ đừng chỉ 1 việc vậy và an phận 'thuần thục' chỉ mức đó.
Bạn có thể mở ra 'nơi' khác những gì bổ sung các 'chỗ' cho nhau ( 'chỗ' làm lo hoàn thành- tham gia hoạt động xã hội 'chỗ' khác...).

C- Các sự việc đó 'chứa-liên hệ' với 'lưu vực' tiến bộ, phù hợp thúc đẩy bạn: khi đó bạn sẽ có 'nền-bậc' (xem bài 'nơi') mà bạn gắn sự phấn đấu mình mọi sự việc được hưng phấn, tương trợ, hưởng ứng- phản đối đúng, noi theo, ...

2- Sự việc của bạn là phong phú, sôi nổi mở ra gánh - đảm đương vươn được mức ngày càng rất cao:
Bạn gắng sắp xếp trang bị đủ sức để luôn sôi nổi tham gia được phong phú các sự việc. Muốn vậy bạn phải không ngừng khám phá, tích luỹ rèn luyện (vượt qua những cản trở ngăn dừng). Tích luỹ lớn để tự phải mở ra (học kinh tế mức ngân hàng địa phương hay trung ương hay mức chiến lược...)
Quan trọng bạn có ý chí phấn đấu cao, có thú vui say mê học hỏi, rèn được phong cách lao động, tinh thần trách nhiệm cao...để không ngừng khám phá mở đảm đương các sự việc.
Thành công lớn chỉ khi chứa được nhiều sự việc cần giải quyết để thúc đẩy sự phát triển mình (và cao hơn nữa cho xã hội). ' Xu hướng sự phát triển đúng' mình khám phá ra theo là cứ lao động phấn đấu công sức sẵn sàng đương mọi phát sinh. Ôm nhiều sự việc là chứa trong đó nhiều mâu thuẫn phát sinh quá trình vận động, mình giỏi 'cân- đối' giải quyết. 'Cứng- kiên trì' chịu được nhiều tác động.
Bạn cứ sợ mất lòng nhiều người, bạn ngượng nhiều sự việc, bạn phát triển ra sợ va chạm nhiều khi cạnh tranh...thì mức bạn 'có được' chỉ mức vậy ( rèn đạo đức trách nhiệm khó,...). Bạn vươn lên giữ là 'đại diện' tổng thể mức 'lĩnh vực' đó thì bạn phải chứa được sự va chạm vận động mức trong đó. Bạn 'đảm đương' không phụ hợp sức mình thì đổ vỡ..Hãy phát triển tinh thần ngày càng sẵn sàng gánh vác việc theo tích luỹ. Hãy sắp xếp được chứa nhiều sự việc mà phù hợp giải quyết.
Đời nhiều người không dám 'khám phá-chứa' nhiều sự việc vận động để phát triển. Hơn nhau cuộc sông chính là chỗ đó.
Cứ khám phá chứa phù hợp theo từng giai đoạn mình đi cho phong phú sự việc phát triển, chứ đừng lúc chỉ vài sự việc để phí khả năng mình (chỉ lo được việc ngày 2 buổi ăn lương sao?...). Cuộc sống có khám phá chứa cho 'đúng- đủ' mới tương trợ và phát triển mạnh, chứ lúc 'một- vài' thì không đủ thời gian phát triển phù hợp phấn đấu mình từng giai đoạn đâu!

'Đời thế mới sướng' khi: 'Đạt sự say mê và thú sự việc. Sự việc của bạn là phong phú, sôi nổi mở ra gánh - đảm đương vươn được mức ngày càng rất cao'.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét