Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

Tham gia


   
T
uần tự vào phù hợp mức độ lúc mở đầu rồi quá trình phát triển mà tích luỹ. Khi tích luỹ được những yếu tố mức thành phải biết tổng hợp được lại để có mức tổng thể hay mức từng phần (học dần tham gia bộ phận tới dần chủ hãng, nghiên cứu tích luỹ mọi yếu tố lĩnh vực rồi tổng hợp được phương pháp...). Quá trình công sức tích luỹ được đó tổng hợp được lại thành mức tổng thể hay từng phần mà thi thố dẫn tới tự được tích 'lượng' những sướng - những đạt bù lại (miệt mài học sướng lúc vinh quang, thành quả vật chất lao động thi thố...).

     Nhiều yếu tố của quá trình tích luỹ phải cân đối phục vụ những mục tiêu với từng giai đoạn. Từ đó khám phá ra phương pháp của cách tích luỹ và cách tổng hợp thành thi thố đạt (cách phấn đấu nghề, phương pháp rèn chơi cờ...).

Những lĩnh vực đều có những cách tích luỹ căn bản và những cá nhân phù hợp từng hoàn cảnh có căn bản cách phát triển con người (phát triển con người có học căn bản, thể thao, văn hoá, những đức tính, lao động phù hợp năng lực ... hay của lĩnh vực khoa học theo không bị hổng những gì...). Có đủ căn bản ban đầu mới lao động tích luỹ mở ra dần, mới dần phát triển tư duy suy luận lên. Hình thành chung của xã hội là tự những cái riêng phải biết điều chỉnh theo. Những người không đủ căn bản trang bị và có phấn đấu nghề khó đáp ứng (hoặc chỉ may hoàn cảnh gặp nơi phù hợp ít đòi hỏi cái mình hổng), những người giỏi chủ động theo được nghề (có văn hoá gắn chung, có phương pháp lao động, có tư duy suy luận theo lĩnh vực nghề...).

     Cách tuần tự lúc mở đầu vào mà phải 'dựa' tương trợ những đâu để theo lớn dần mức làm chủ (tích luỹ học, thoả thuận lao động cùng...). Mức lớn dần làm chủ mà đổi khác theo tích luỹ đã có, mức thoả thuận hình thành, những cùng phân chia lao động chiếm lĩnh...và càng tích luỹ càng lợi thế.

     Quá trình nhận thức hình thành cái chung và chứa cái riêng mà có sự đấu tranh những quan điểm thoả thuận ngày càng phù hợp hơn từng chỗ của mình trải qua, của xã hội. Cách phát triển cái chung ( nhóm...) mà chứa sự phấn đấu cá nhân kém, hợp tác sai kém cạnh tranh, không chứa gốc khởi thuỷ lớn dần mang đại diện đó thì cá nhân tích luỹ qua mà kém đấu tranh cho tiến bộ đó.

    Với những hoàn cảnh cá nhân, những liên quan chung xã hội mà tích luỹ những yếu tố thuân lợi cho sở trường các mũi phát triển gì, những hiệu quả tối ưu nhất và đương qua cản trở gì mũi nhọn phát triển đó.
Sức mạnh chi phối ở tích luỹ các yếu tố và giỏi tổng hợp cân đối thi thố liên quan quan trọng mức mở ra, đan xen tham gia cùng (có biện pháp khép giảm những liên quan kìm hãm: đưa ra những chuẩn mực thiếu...). Xác định đủ của hình thành chung 'nhóm' đó để cạnh tranh với nhóm khác, không hợp tác sai cả ngoài nhóm (chỉ có thương lượng thị phần và tự hiệu quả quy mô tồn tại các hãng). Tạo quy mô của tương trợ thành tổng thể nhóm và cạnh tranh nhóm. Thành tổng thể được mới tối ưu hiệu quả được chứa trong nhóm (hãng...) và tổng thể đó có tự chắt lọc hiệu quả mọi trong đó. Mức chứa được trong đó là mức tham gia ( nhóm những hình thành biện pháp mức quy mô lớn trong xã hội...cá nhân chứa những đức tính, nhận thức mà vào ra các nơi xã hội...) và mức tổng thể chứa mới mức cạnh tranh (thợ đang chỉ bộ phận, chủ hãng phải nắm các bộ phận...).

       Sự tiến bộ khi những mảng bộ phận trong đó lớn mà gắn lớn chung tuỳ mức đòi hỏi và được quan trọng khác nhau. Để đạt vậy phải chuyên nghiệp những bộ phận mà đòi hỏi đẩy cao được mũi lĩnh vực trong nhóm (sáng kiến của bộ phận sáng tạo trong hãng sản xuất là hiệu quả hơn bộ phận văn phòng hành chính...).
Sáng kiến từng 'chỗ' có được do sự tích luỹ, sự quan tâm và bám thực tế nơi đó (kiến thức giỏi nhưng xa thực tế là kém phần sáng tạo; người có tích luỹ, bám thực tế nhưng thiếu quan tâm tìm tòi cho sự phát triển thì cũng kém sáng kiến...). Mọi người ít nhiều đều có sáng kiến do 3 yếu tố đó (cá nhân đạt trội sáng kiến khi đạt tốt 3 yếu tố đó).

        Cân đối giỏi cách tổng hợp tích luỹ các yếu tố mới tạo thành người có sức mạnh lớn trội của sự việc gì (thời kháo biểu, khép sự việc thừa, mở tích luỹ...). Những mũi nhọn phát triển là có các 'lưu vực' (tôn vinh, lấy tích luỹ lượng các yếu tố, những đòi hỏi thi thố, những gắn, trao đổi riêng...). Từng mức tự phát triển trong 'lưu vực' đó mà phát triển chỉ những liên quan gì và mức liên quan xã hội những yếu tố gì (môn cờ thì chỉ cùng người chơi và xã hội biết thông tin giải đấu, khác với bóng đá theo sát...sản xuất ôtô chỉ biết sản phẩm, khác với giáo viên gắn hơn xã hội cùng...).

        Mức tích luỹ thi thố mở ra mà tạo thành các bậc (tích luỹ phương pháp - phương thức lao động, những sáng tạo khoa học, những đẳng cấp thể thao...). Nhiều người mũi tạo ra với những tạo thi thố khám phá yếu tố lượng để tích luỹ mà mức làm chủ tạo các 'đài' thi thố ở từng nơi (vua cờ tự người tìm tới thi thố, hãng theo các thị trường...). Để các mũi lĩnh vực phát triển rực rỡ thì ảnh hưởng trình độ 'đòi hỏi' xã hội và trình độ cá nhân với 'đòi hỏi' (kiểu tìm được tích luỹ, mức quan tâm xã hội, mức cách ý chí lao động cuộc sống liên quan...khó của nhà thơ hay). Cách tuần tự tích luỹ phù hợp đòi hỏi mà phương pháp chinh phục, sự hiện diện dần (hay bước nhảy) hay khẳng định được những tiến bộ nhất (phương pháp hiệu quả, khám phá mới, kiên trì thay thế đổi mới...). Cách quan trọng cuộc sống mà cách lao động ('tỏ' mình bằng bằng cấp hay bằng giỏi thợ; đề tài tự lao động hay ở viện nghiên cứu...). Những hiệu quả lao động với những cách được tỏ, cách thu hút đóng góp lao động (học để đạt giáo sư sáng tạo hay học để những sáng tạo) mà những được tương trợ hay những tương trợ gây tỏ sai kém hiệu quả - xác định để rực rỡ hơn (tạo phấn đấu giáo sư mà có góp phát triển hay chỉ đề cao danh, hay để đi tắt tự sáng tạo khám phá mà không giáo sư). Tạo sự 'đòi hỏi' được của 'khám phá - mở dẫn' bằng đánh giá hiệu quả (và cách cạnh tranh thi thố), tham gia thị trường tiến bộ chung Thế giới (giáo sư so được hiệu quả đề tài phục vụ cuộc sống - có tiêu chí chung Thế giới, trình độ những người làm kiến trúc chỉ những người được học lĩnh vực đó mới tác động được...chứ người dân những lĩnh vực khác thì khó am hiểu tới chứ cao hơn làm sao biết xu hướng lĩnh vực đó).

        Phải xác định được quy mô lớn để mở rộng tham gia thị trường, để thi thố mới (đẳng cấp chơi cờ nhất vùng đó phải mở vùng lớn hơn bởi thua là do tối ưu sắc bén mức đi phức tạp biến lên... hãng mức các bộ phận thạo hơn, tích luỹ đầu tư máy hơn thi mở hơn...). Không mở sẽ tự kìm hãm của từng công suất thừa thạo, tự bị níu bằng liên quan kìm và thi thố nhiều lĩnh vực dưới. Nhân tài và hãng phát triển là tự biết những kìm hãm và ý chí giải quyết. Khi 'đẳng' xác định được phải tự tách ra, mở ra không bị kìm hãm cùng tham gia cường độ kém đó. Lấy lợi ích tổng thể phù hợp khả năng được hơn (không bị kìm hãm kiểu những đánh giá khi giai đoạn chưa thành, chưa có tôn vinh...dẫn tới thích giai đoạn ngắn thành công nhanh, hay nổi, hay ít bị tác động, ít phức tạp.. trong khi sự nghiệp lớn cần tích luỹ và giai đoạn dài).

        Tổng thể lớn cho đạt cân đối mà có đủ với xã hội (vật chất gắn đủ cho phát triển bản thân mức, cho góp phát triển xã hội, phát triển con người ...hay phát triển những giá trị xã hội, những chi phối thi thố sự phát triển...).

        Những tuần tự mới vào lúc đầu tích luỹ nếu không biết phương pháp sau đạt tổng thể và mở ra yếu tố mũi thì dễ bị kìm hãm áp đặt chỉ mức vậy, hiểu biết phiến diện lĩnh vực (1 học sinh học văn nếu không đạt căn bản thể loại ngữ pháp và phong phú cuộc sống sau này niềm say mê, tư duy triết lý và sở trường ngôn ngữ thì mức văn chương chỉ vậy...).

         Chứa phát triển con người kém, thiếu đại diện phát triển, thiếu mức gắn phát triển từng mảng bộ phận lên với phát triển chung nhóm lên thì phát triển cá nhân lên chỉ càng tích luỹ hướng 'lọc lõi' và trải qua chỗ mà đóng góp kém. Thiếu chuẩn mực phương pháp thì hay bị cuốn leo hướng sai...

            Mức phần có vật chất mức gắn được xã hội xác định như thế nào mà xác định được lẽ sống lao động. Một giáo viên xác định lương đủ sống và phần công sức còn lại dành thi thố cống hiến xã hội giúp các học sinh mà đạo xã hội tự đáp trả là tự có sướng bản thân (do họ thích hạnh phúc kiểu vậy). Theo được vậy bởi 'đức' bản thân và xác định sự nghiệp gắn giữa mọi người (khác với người làm vì lương và giúp đỡ chia sẻ vì tình thương và khác với người chỉ vì tiền lương). Hay tiến bộ xã hội quy luật cung cầu chính xác mà lượng được đáp trả có chính xác đóng góp xã hội (vật chất chỉ có được tỷ lệ tối ưu hiệu quả xã hội).

        Kiểu lẽ sống mới có những quá trình phát triển lao động gắn phát triển xã hội nhưng dựa vào đó mà phát triển thi thố các rực rỡ bản thân lên. Quá trình thực thi hoạt động xã hội chú trọng lúc gắn con người gặp, thể hiện quan điểm những sự việc đặc điểm riêng , đưa các đức tính, tạo phong cách lao động bản sắc mình tạo đại diện thi thố, kiểu thăng hoa bản thân....lấy thể hiện được những gì phù hợp phát triển cuộc sống (tập võ lấy đạo động tác, rèn sức khoẻ nhanh nhẹn, hài hoà không gian, tự nhiên...).

         Ý chí kém do bị ngợp không có phương pháp tuần tự vào (cùng lưu vực người ở ngoài bình luận...), bị non do phương pháp tích luỹ với thi thố (và bị kém tối ưu do thi thố nóng vội ) và thiếu sắp xếp tổng thể hình thành của tích luỹ mới mức cao đó.

      Phần tỷ lệ phiếu bầu là phần mảng quyền lợi được cân đối, phần những bản sắc riêng tham gia, thể hiện sự hiện diện bản thân được tham gia.

      Đại diện của các nhóm quyền lợi (hay của đã tích luỹ - xây dựng phát triển được) được tự do tham gia bầu (dân chủ...). Nhưng khi người đại diện được bầu trúng phải theo thực thi tiêu chí những nhóm quyền lợi tuân thủ quy định xã hội đó và được quyền lợi riêng vị trí đó gắn đại diện phục vụ lợi ích hiệu quả xã hội. Chứa phần đại diện các nhóm quyền lợi để cân đối với nhau (hay trách nhiệm gánh vác) thì không tạo các lớp sai (tạo 'quanh' sai cách biệt). Xã hội phải có nhiều nhóm quyền lợi phức tạp đan xen - kiểu lớp (thợ, người đầu tư hình thành, makétting, tri thức sáng tạo, hành chính...). Tạo sự chuyên nghiệp từng nghề để gắn kết phù hợp giá trị được các mảng xã hội theo cách tồn tại của nhà nước đó. Bởi trong xã hội luôn tồn tại có các nhóm nghề chuyên ở vị trí có xu hướng được tích luỹ độc quyền (kiểu nắm giữ đầu tư của hình thành hãng luôn có được xu hướng tích luỹ tổng thể lợi thế hơn người thạo nghề thợ, kiểu những vị trí chính trị xã hội ). Chính trị là phương pháp để cân đối sự phát triển lên, mở ra và đại diện các nhóm quyền lợi.
Nước đi sau vẫn nên đầu tư được Đại học ngang tầm Quốc tế (trước cả cơ sở nhà, đường) để có những người giỏi. Nhưng giáo dục trường đó phải đạt cho sinh viên: 1- Năng động phát triển con người, tiếp thu tiến bộ nhất những lĩnh vực và chủ động được phương pháp lao động 2- Ý chí (đảm đương khó khăn nước đi sau đuổi theo nước phát triển 3- Nhân ái. Đào tạo được và tạo họ tự đào tạo khám phá đạt thì họ tự do cống hiến, tự hình thành được. Họ phải có tinh thần trách nhiệm đảm đương, tham gia chấn hưng. Cũng có thể một số họ tìm tới tổ chức phát triển để có điều kiện làm việc phát triển lĩnh vực hơn nhưng sẽ có gắn quê hương. Cũng có thể làm tổ chức tự do Thế giới, đạt tiến bộ dẫn có hiệu quả làm ra tự lương tâm đóng góp lại chi phí đào tạo. Lợi ích sẽ đóng góp Đất nước hay tiến bộ Thế giới. Chỉ khi đào tạo chỉ đạt tiếp thu hết tiến bộ nhưng thiếu ý chí và nhân ái mới bị chảy máu chất xám...

       Quần chúng nhân dân là không phân biệt. Đoàn thanh niên là phải đại diện mọi quyền lợi với hoàn cảnh mọi nơi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét