Chyện bây giờ mới kể 2 (22/01/2022)
Chuyện bây giờ mới kể
(2):
Bữa ngao du đây đó, có
ghé nghe chuyện làng xã, tám thêm chuyện lúc nông nhàn với mọi người, như trên
TV hay có ‘làng vui chơi, làng cả hát’ ấy!
Hóng mát cùng người
làng, ngắm đồng, ngắm sông núi, bát nước chè mà hả hê cười nắc nẻ, có những bác
buột miệng ‘chú mi trẻ mà răng chuyện xưa mô cũng biết, đường ngang dọc các
huyện sao thạo thế?’, mà cười trong bụng, tự nhủ: ‘thằng cháu ni, thuở nhỏ ở
tập thể tối nào chả theo cha uống chè xanh hóng chuyện đông tây, ra làng thì hở
ra là ngao du, leo chơi khắp chốn Lam Hồng...nhỏ thì nghe lỏm như: thị xã Vinh
xưa trù phú lắm cả xứ Nghệ, mai phiên chợ thì tối hôm trước thuyền đã đậu san
sát bến Cửa Tiền với đèn dầu, với nhiều sản vật...Trên bến, dưới thuyền, phố
xưa tấp nập, đẹp lắm. Lúc đó đường sông là chính của cả xứ, mà đò ngang dọc tận
Quỳnh Lưu, Anh Sơn...xuôi ngược.
Như chuyện, khi đánh
Mỹ thì cả vùng chỉ có một trận địa tên lửa ở xã Nam Anh. Xe ô tô để sẵn tên lửa
kéo lên là bắn ùng một phát, trúng hay không mặc xem sau, chứ khi đó là xe phải
lẩn cho mau, bởi vài phút sau là máy bay phản lực lên ngay, oánh ầm ầm chỗ xung
quanh mới phụt...Ngày trời trong xanh, xem tên lửa bắn máy bay thì mỏi cổ. Tên
lửa theo nhiệt nên lượn mãi mà máy bay không cắt đuôi được, chỉ có tay nào giỏi
thì gần quá nó bổ nhào mới thoát. Trực thăng thì do gần biển nó vô tìm cứu phi
công suốt..., nó bay là là bất ngờ khắp chốn, thì bộ đội chủ lực sức đâu mà rải
chốt chặn súng hạng nặng cho hết!
Chuyện ở làng, chuyện
xã kể mãi sao xiết, mấy cô mấy chú, cả nhiều cụ mà cũng gật gù...
Nhớ, Cửa Hội Thống
chốn lúc đang hoang vu mà nằm một mình bãi phi lao ngủ trưa, đền vua Mai khi
đang còn men bờ ruộng, thành Lục Niên leo mỏi rồi mà ngước thấy đàn bò nhởn nhơ
gặm cỏ trêu ngươi..., núi Đại Huệ phía Hưng Yên có bãi bằng mà tự nhiên có trụ
đá to lớn bằng mấy ụ rơm nhô lên cao là nơi hay sờ mó. Nơi phía cao vút, mà
biển Cửa Lò nhìn lên của núi Đại Huệ, có hình bằng ngang trời như mái nhà cũng
vài lần leo chơi!
Tới chuyện, mùa lụt
ngập nước như biển, mà cá chép theo sông Lam lên đồng cắn vật nhau ùng oàng cả
đêm, to lắm. Rồi, chuyện cả làng, cứ thích định ngày trong năm nhiều người tới
lợp mái tranh giúp nhà ông nội vì đã chuẩn bị cá tràu kho cong trong niêu có
nhiều ăn mệt nghỉ.
Tới chuyện các bà
trong xóm xưa đã sớm biết đại đoàn kết là ‘một người đẻ, nhiều người xung quanh
chọng cũng rặn theo làm tiếng ì ì ì..ì..mà người đó dễ đẻ nhanh, mới lạ’.
Khen mình biết nhiều,
lại còn thỉnh thoảng chen chuyện đây đó, tới cả như cơm cà mà lo tới EU, hay
Trung Quốc...thì tặc lưỡi ‘giá vàng, giá USD, đôi lúc cả chứng khoán...sẽ biến
thiên nếu có giải pháp đúng đó’, nhà đầu tư cỏn con trước mà biết theo xách dép
biết đâu đã là tỷ phú!
Nay nghĩ, tất cả vì
văn minh nhân loại nhé!
Thơ làm thuở ngao du đây đó, chia nhau bát nước chè xanh, miếng bánh tày lót dạ, chỗ đứng qua đò...gửi nhau:
(Hào kiệt)
Hào khí non sông nằm
há đâu
Chào đời cho biết
ngẩng cao đầu
Biển người làm khí
dựng nên ta
Ngưỡng mộ giúp đời lẽ
phải cầu
Mang nặng gánh gồng
cho đất trời
Cầm sào chèo chống trở
nông sâu
Được người ưa bụng
thời thành thế
Tới hội chen chân dệt
nhiệm mầu
*Xem hội múa long, múa
sư tử -Lê Thanh Đức; làm năm 1999
Múa long
(Quê nhà)
Con tạo xoay vần khắp
thế gian
Muốn cùng khéo tạo cầu
hòa thuận
Vì vui nhộn nhịp mà
trông ngóng
Bươn trải lo toan có
vẹn toàn
Góp tiếng bao vùng thế
đất dụng
Rồng chầu người sẵn
việc nhanh chân
Sinh thành nuôi dưỡng
trải đời giữ
Gắn bó tinh thần hộ
giúp dân
Lê Thanh Đức - 1999.
quê nhà: 1- thanh bình
2- nhộn nhịp 3- bản sắc 4- dưỡng sức
Bạn hãy vào: F đánh
0912389983
hay F lethanhduc vào
xem trang web bloglethanhduc , xem mục bài làm Thế giới (làm UNDP) hoặc GIẢI PHÁP QUỐC TẾ , xem bài ‘Đế chế’ mà ra sức phấn đấu nhé!
Thời phong kiến thì
Hàn Tín vì chui mà không ra sức cho mọi người được, chỉ cam phận. Hào kiệt nơi
Trung Quốc vì thế mà chịu kìm hãm hàng ngàn năm! Đó cũng là cái hạn chế của đô
hộ!
Nay vì, xã hội văn
minh! Vì, nhân loài!
Bạn hãy trổ tài đi, cứ
phát huy hết sức, nhưng luôn nhớ thời đại mới, xã hội văn minh! Luôn nhớ bạn
cũng như bao người vì để trở thành ‘con người văn minh, chung xã hội loài người
văn minh’. Hãy như mình luôn phấn đấu cho thành công Chương trình phát triển
Liên Hợp Quốc UNDP!
Mình luôn giữ được cái
xung ‘Núi đứng ngang trời mây đỡ nắng Sông nằm dọc đất gió đeo mưa’, mà hoà
mình vào trong đó, vì nền văn minh!
‘Dọc ngang nào biết
trên đầu có ai’ mà tìm tới sự văn minh, phấn đấu cho UNDP, chung một thế giới
đại đồng xã hội văn minh!
(Lê Thanh Đức,
22/01/2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét