Chuyện bây giờ mới kể về sự nghiệp 1 (15/01/2022)
Chuyện bây giờ mới kể:
Bữa tình cờ xem
facebook bạn bè, thấy có bài viết của anh bạn nào đó đăng bài cùng ảnh với chú
thích thăm lại nhà C1 đại học Bách khoa Hà Nội hôm 01/01/2022, sực suy tư với
quãng thời gian trước ùa về:
A, cái nhà C1 mà hồi
còn học Bách khoa, nhiều hôm mình ngồi học thêm, nhìn ra phố với dòng người tấp
nập mà cũng tự ứa nước mắt được, tự thương dân mình kém cạnh nơi đâu với các
nước. Sau đó, học chuyển nơi, mà có bữa cùng lũ bạn thăm bảo tàng lịch sử, khi
một mình sang xem ở phòng khác, tự thấy cảnh chụp bà già chở đò mà nước mắt bất
ngờ tuôn chảy, tự nghĩ ‘sức già sao để vậy’?, làm một đứa con gái nơi đâu đâu
sực đi ngang bất ngờ thấy mà ngơ ngác!
Cái thời sao mình có
sự hồn nhiên, thúc dục thế!
Học xong ở Hà Nội, lần
đầu bao năm xa cách về thăm quê ngoại xã Văn Sơn, khi bắt đầu quày vào đường
xã, nước mắt cũng tự chảy với bao kỷ niệm xưa, mà mấy đứa học sinh đang tung
tăng xe đạp ngạc nhiên.
Thuở mới học Bách
Khoa, có ngẫu nhiên làm bài thơ ‘Đoàn kết’, với nội dung:
ĐOÀN KẾT
Vì nghĩa gọi đời ơi đi
chứ
Đừng khờ khoan để phụ
thay ơi
Từ kém vần đầu hợp trí
nghĩ
Đưa biết gỡ bí khởi
sắc lên
Bình chú: chữ 'đời'
'ơi' đi còn 'đf'; chữ 'khoan' đừng 'kh' còn 'oan' phụ thay 'ơi' thành chữ
'đoàn'; từ 'kém' vần đầu 'k' đưa 'biết' gỡ 'bí' còn 'êt' vào khởi sắc lên thành
chữ 'kết' (các bạn học sinh PTTH thì 'đưa Việt tước vị khởi sắc lên' nhé. Bài
thơ chơi chữ 'ĐOÀN KẾT'.
(Lê Thanh Đức - bài
thơ mình làm thời đi học năm 1993, lúc đó chỉ với cái thú chơi chữ mà chưa tìm
hiểu và chưa biết gì về sách vở thời cuộc).
Lúc đó câu cuối chỉ
là: ‘đưa Việt tước vị khởi sắc lên’.
Lúc làm là ngẫu nhiên,
theo phong cách chơi thuở sinh viên có gửi báo.
Một thời gian sau mới
biết, sách xưa trong thư viện Quốc gia cũng có câu sấm ‘quân tiên xướng
nghĩa...’, bài thơ mình làm rất hay, lại có câu trùng, thế là để cách cứu sách
xưa, người ta sau đó in quyển sách đó, phát hành ra nhiều cho loãng tình hình,
kiểu dạng sợ mình làm hỏng sự kiện, kiểu cho mất tính tự nhiên ai có, kiểu có
lẽ chỉ nghĩ mình hầu hết tài hèn sức mọn...
Mình thời gian sau, bất
ngờ đọc so sánh sách đó, cũng thấy có câu mình làm ngẫu nhiên giờ mới biết. Bài
thơ hay nổi tiếng đến mức sau mình đi tán gái, có cô bạn đi dạy mà học sinh
cũng được nghe, kiểu người ta muốn đưa hướng nhân gian mà...
Các bạn nên biết thuở
đó chưa phát triển mạng Internet, nên thư chỉ viết tay...
Nhưng, năm được học ở
Thanh Xuân mình đã mang viết chơi tặng bạn rồi!
Mình cũng có cái giỏi,
nên đã tự vào cuộc chơi!
Tự biết mình có bài
‘đoàn kết’ nổi tiếng, tình báo nước ngoài chả ít nhiều sẽ biết, thế là:
Mình nghe thời sự,
biết quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ đang bắt đầu những ngày càng tốt đẹp! Mình tự
nghĩ cách thử a dua vào xem sao? Thế là, trong khi lũ bạn còn lo mài đụng quần
học hành, mình ở ký túc xá đã tự viết lên tường giường ngủ, nơi công khai phòng
đông đúc người, câu viết là:
“US xây dựng mô hình
xã hội, Việt Nam cũng vậy, tôi mong US quan hệ tốt với Việt Nam, tôi sẽ nghiên
cứu xây dựng mô hình xã hội, nếu được là hạnh phúc cho tất cả, nếu không trước
năm 2017 tôi sẽ theo US”.
Đúng thật là khi đang
tuổi ăn tuổi chơi, còn lo học hành của người khác thì mình lại tập tành lo làm
việc lớn, cái việc năm châu bốn bể! Giờ hết tuổi thanh niên, người ta lo làm
sao ngày càng chính chắn thì mình lại mong muốn, gắng quay lại và giữ lại tuổi
trẻ cho hồn nhiên!
Đi học, thằng bạn cùng
cấp 3 cùng tên Đức, cùng học Bách khoa, cũng đang độ tuổi chí choé mà có lần
đánh nhau làm họ nhầm sang cả mình, ở quê thì cha luôn được giấy khen của ủy
ban...Tự cười, người ta đang nghĩ viễn vông tới US, hơi đâu mà tranh học bổng
với suất cơm bụi...
Tự hào mình luôn có
cái được là: (1) nhân ái; (2) đường hoàng; (3) trung thực; (4) có trí tuệ; (5)
có những cái gan, cái xung; (6) ý chí; (7) không lệ thuộc danh lợi;
Vì thế, ra trường thuở
lương còn thấp mà mình đã dành cả những tháng lương mua sách kinh tế...
Tự lập, tự do tập tành
ra với năm châu bốn bể mà mình tự đương được mọi giông bão, biết mở tâm hồn
ngao du non nước...
Nên biết, mình luôn tự
lập một mình!
Sau đó, mình tự tham
gia các sự việc ở Trung Đông, châu Âu....(xem các bài viết: GIẢI PHÁP QUỐC TẾ ).
Tâm hồn luôn say mê,
ngao du non nước có làm những bài thơ, hưởng thú những cảnh đẹp, leo bao nhiêu
đỉnh núi, ngắm nhiều khúc sông...(mời xem bài viết).
Cha mình có cái mũi
đẹp, mình mong có được cái phóng khoáng đó trong ngao du nhưng chưa đạt...Mẹ
mình thuở nhỏ có cái điều cười kỳ lạ lúc đắc ý rung mấy mái nhà tranh tập thể,
điệu cười rất hay làm mọi vật hổ thẹn bởi thua xa, mình mong mà ‘tâm hồn’ khó
truyền được cảm hứng tự nhiên vậy.
Cha thì thuở nhỏ nhà
đầu làng, tre nhiều với chim cò làm tổ, hay theo ông giỏi nghề nông làm cá, làm
nhà tranh...Mùa lụt, cổng nhà chỉ việc đắp lớp bùn, thế là xung quanh bờ tre
nước không vào. Nhà thì bà con miền ngược đi bộ chợ thị xã Vinh, ban đêm thường
nghỉ lại chờ sáng. Bát nước chè xanh mà người làng thường ghé...Thích ông nội
có cái khôn lỏi là, buổi chiều họ mới tát cá, tối họ tháo nước về rồi nhưng ông
vẫn ra bắt cá, ai hỏi chê cười mới tát lúc chiều xong, thì bảo ‘bắt con cua’,
kỳ thực cá tràu khi tát nó rúc cay mắt, tối tháo nước lấp xấp mới ngoi ra. Thuở
ông nội tới giờ truyền lại cho cha mình được cái truyền thống quê là ‘bánh
chưng gói tay nhưng chặt và dễ bóc’, dễ có cái giúp xóm làng thời bao cấp!
Mình học được mẹ cái
‘ngang dọc’ mà mở ra được...
Học xem gắng phát huy
được quê cha xã Hưng Mỹ là một trong cái nôi đất Hồng Lam, quê mẹ xã Văn Sơn có
sông Lam uốn khúc, đồi núi nhấp nhô từ Trường Sơn vươn xuống mà trên đỉnh xưa
có cây đa, có giếng nước không bao giờ cạn...
Thuở nhỏ mình kháu
khỉnh mà ông chuyên gia Đức thích thú ghé qua chụp cái ảnh ngồi thau nhôm. Tuổi
trẻ, sinh ra nơi tập thể nhiều cái thú vui, nhà thì tựa nơi gốc cây gạo cổ
thụ...
Lúc mới ra trường,
ngao du núi Lam Thành, men theo đường vào phía xã Hưng Nhân mà sao cảnh phấn
chấn thế, đường lúc đó đang có thế vòng, có cây đa to xà xuống, gần đê có vòng
ra, một bên cửa ba ra, một bên trường học, một bên đông đúc thị tứ nhỏ, những
mái lều chợ Mỹ....đúng như câu thơ ‘nắng chiều phấp phới ngọn tre xanh’...của
bài thơ ‘Anh chủ nhiệm’.
Ngày đầu, lên núi Lam
Thành, cảnh non nước đẹp thế! Lên đỉnh núi, mới bắt đầu bước chân lên nơi kỳ
đài (có từ thời nhà Minh sang), bỗng chốc bốn bề nổi mây gió, chim én khắp đồng
quê sông nước tụ về ríu rít. Núi Lam Thành có hình dáng mà bỗng chốc hoà vào
cảnh vật như chuyển dậy, bồng bềnh...
Thiên nhiên giúp tả
cảnh, cho bài thơ ra đời năm 2001:
tả cảnh núi Thành sông
Lam Lam Thành
Thiên tử
Lam Thành
Trần thế bày ra sinh
đỡ trời
Mở hồn thi thắng dưỡng
trao thời *
Biết đòi bao đỉnh
quanh xoay giữ **
Uẩn khúc đứng dòng
chỉnh trổ đời
Thời cuộc có bao so đọ
này
Hiến dâng tạo hoá tạc
đầy vơi
Trên non mọi sự rộng
tầm mắt
Cuốn hút lối soi đòi
vượt nơi
Sau có lúc lên núi,
nhìn về núi Đại Huệ phía xã Hưng Tây, nhiều đỉnh lô nhô trong sắc mây ẩn hiện
mà như nơi tìm lối đạo...
Sau đó, tự hẹn ước
ngày lên tỏ chí, thì tối hôm đó đang xuân ngày sau tết, mà mưa giông kèm sấm
sạch đất chờ người.
Hẹn ước, vài năm sau
ta sẽ ngao du làm bài thơ cực hay cho núi Lam Thành nữa, như bài Song Ngư 3.
Làm thơ Song Ngư bài
đầu thì mây như hình cái gậy chỉ thẳng cửa sông.
Khi đã nổi, làm thơ đã
có người theo dõi xem, có báo trước ngày sẽ làm bài thơ ‘Hoàng hôn thứ 2’ (mời
xem Hoàng hôn non nước
Lam Hồng ), mà khi ngao du nơi
xã Hưng Hoà nhìn sang núi Hồng Lĩnh, bỗng mây trên đỉnh núi giống hệt như hình
con chim Phượng Hoàng và có đang ngậm viên ngọc, thế mới lạ chứ...Sực nhớ sự
tích xưa, chí ai bị kìm hãm bởi cách bày chuyện 99 ngọn núi, bởi mưu đô hộ....
Bài thơ Hồng Lĩnh 3
cũng hẹn ngày làm tường thuật trực tiếp, mà có cảnh mây như cánh buồm, mà có
mây như hình cái kiệu...(mời xem quá trình trực tiếp làm thơ Tường thuật trực
tiếp làm bài thơ Hồng Lĩnh thứ 3 ).
Bài thơ Song Ngư 3
cũng hẹn ngày trình bày trực tiếp trước...(mời xem bài Tường thuật trực
tiếp làm bài thơ Song Ngư (bài 3) ).
Phong cảnh hữu tình,
mà chợt nhận ra mình được thiên nhiên cổ vũ những lúc!
Có lần lúc qua đền
chơi cờ hội làng, mà lúc bắt thăm trận chung kết được đi tiên, dựa lưng vào
trước mặt đền và ván chơi thấy có đám mây phía tây trên đỉnh núi che, phải
chăng cái nguyện cầu thanh bình ngày nay của những người dân mà gửi gắm mong
lúc? Lúc ban đầu mới ghé qua đền, đi lên một mình, nhưng đi chéo mà đúng một
cửa lúc mở, do cái ý tứ là vậy.
Ghé qua một đình nơi
Hà Nội, sờ tay mũi rồng kê hai bên bậc đi, thoáng chốc có rắc hạt mưa, phải
chăng ai ước nguyện mưa thuận gió hoà với môi trường xanh...Ghé xem vài nơi
nữa...
Năm 2008, mình đã công
bố lý luận ‘con đường xã hội Tương lai’ Con đường xã hội
tương lai .
Năm 2021, mình công bố
‘xã hội Tương lai’ Xã hội tương lai (mời xem các bài viết quan trọng đó).
Chuyện năm châu bốn
biển trải qua mà ở nhiều nước cũng có người phải khen mình giỏi.
Đất Hồng Lam mà mình
đã tạo phát tích, xây dựng được lý luận xã hội Tương lai! Đạt hoài bão lập
nghiệp đời mình.
Sau này, chốn ngao du
khắp thiên hạ, từ đây mở ra cho năm châu bốn bể, cùng đi đây đó xem mượn điều
gì, xem cái cần chỉnh cho xã hội mà mình có đưa được hướng văn minh cho nhân
loài hay không là do mình, do con người. Ai ở đâu, việc nơi nào cần tìm xem cái
gì mình sẽ cất công tới xem sao, tìm phương hướng tối ưu.
Mình đã lập nghiệp ở
quê nhà rồi, việc sẽ xem chí cùng năm châu bốn bể, Chính phủ Việt Nam mà cần
nghiên cứu lĩnh vực gì, mình cũng sẵn sàng qua nơi đó nghiên cứu xem thử (như
tắc đường đô thị nào, tình hình đổi mới giáo dục...chỉ cần trả công lao động
chi phí).
Còn trí lực, mình sẽ
luôn phấn đấu cho chương trình UNDP, lập nghiệp nhờ mong muốn đạt ‘Xã hội tương
lai’, phấn đấu mục đích duy nhất loài người cùng văn minh!
Mình phấn đấu ‘Xã hội
tương lai’ nên tự giác tự thân một mình nghiên cứu, tự làm không phụ thuộc ai,
không chịu tác động mô hình xã hội nào làm chệch hướng vì lợi ích riêng!
Quyền lợi mà mọi nước
nhiều mục đích. Bởi vậy, tự thân mình cũng rất nhiều tác động...từ Mỹ, tới
Trung Quốc, EU...và ngay cả Việt Nam.
Ở Việt Nam, bởi cái lý
luận quá lớn mà ngay cả Đảng cộng sản có lúc còn phải có bài viết đăng trên báo
tiêu đề đại ý ‘con đường chủ nghĩa xã hội tiếp theo ra sao thì còn phải mày mò
vừa làm vừa nghiên cứu tìm ra các chặng’, nhủ có ai là người thứ 2 ở Việt Nam
hay các nước biết cái lý luận của mình (tức của Lê Thanh Đức).
Ở Việt Nam, mình chỉ
tự thân, tự phấn đấu cho UNDP nên nhiều lúc nghành liên quan ở Chính phủ chỉ
xem nơi mình có thể nghe được ý việc gì (như bài viết phương pháp ‘lễ hội cướp
phết’ Phương pháp lễ hội cướp phết (sau 2016) ...), còn lại sẽ như bao nước trên thế giới
lúc này, lúc nọ, lúc phó mặc, lúc kìm hãm gì, lúc lắng nghe gì, lúc thui chột
ra sao, cái hay thăng hoa gì, lúc muốn ra sao..lắm việc mà tự giữ mình ra
sao...lúc trầm lặn đi với bạn bè năm châu.
Hoài bão lớn, tự biết
mình tôi luyện sao...
Lý luận ‘Xã hội tương
lai’ mà còn chi phối tới các hình thức kinh tế, các ‘tư bản tư nhân’... lúc đầu
ai chả lo, mà sau thở phào, nên ban đầu mình giữ chỉ trong mình nghĩ.
Khi trình bày ra bài
viết ‘Xã hội tương lai’, mình ‘khôn’ dùng trình bày các mục ngắn gọn, dạng trợ
giúp đương nhiên chính, rồi tới mục quan trọng nhất mình tắt Wifi, trình bày
nhanh, đầy đủ nhất rồi mới nhanh chóng đăng bài (xem bài viết ngày 23/11/2021
nơi facebook).
Độ mật tuyệt đối nhất,
chỉ mình biết, tự thân làm mà ngay cả trang ‘Thông tin Chính phủ’ khi mình đưa
bài ở Facebook cũng bối rối trục trặc một lúc Thông tin Chính Phủ .
Trong khi mình công bố
trước cả năm là sẽ công bố ‘Xã hội tương lai’ mà các nước có dò...
Văn minh nhân loài
luôn là ước vọng muôn đời, sấm ký là nhiều người tìm tới, nên cũng thuộc dạng
ham muốn vô giá nhiều nơi...có những lúc là cạnh tranh cực lớn.
Ta chỉ dựa vào UNDP,
phấn đấu cho UNDP mà đã lập nghiệp làm nên với đất Lam Hồng!
Mình ngao du làm thơ,
mà có biết non nước với phát tích khai mở, mong là cho thiên hạ, là linh khí
cho muôn người, tạo sự biến hoá muôn nơi cho ai thỏa đúng lối mà không một cá
nhân làm hỏng, là tích tụ cho những cá nhân vì phấn đấu đưa lên văn minh nhân
loài!
Sức trí mình vậy, bạn
ra sao, hãy biết vì nhân loài đi! hãy thử ngao du hay suy ngẫm được và xem kỹ
những bài viết mở màn mà mình đã trình bày ‘lối ra con người’!
Phong thủy non nước
muôn nơi là mình biết đã có sự biến hoá bạn cần rồi, cứ trí lực cho văn minh
đi.
Mình cũng chỉ luôn
phấn đấu trở thành con người văn minh!
(Lê Thanh Đức,
15/01/2022; mình là con người tự do phấn đấu thành công cho chương trình phát
triển Liên Hợp Quốc UNDP)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét