Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

'Đạo' thời văn minh


Ngày 29/11/2012
    - Dù bạn như thế nào với khả năng hiện tại nhưng bạn bắt đầu 'tu' những sự việc gì, tạo ra kế hoạch và hành động để thực hiện trong quá trình thì bạn bắt đầu cảm nhận thấy cái 'đạo' bản thân của những vươn lên để giữ cho được trôi chảy theo diễn biến sự việc. Trong quá trình thực hiện gắng dành 'trí tuệ' tiến bộ sự việc, gắng thỏa mãn 'thăng hoa' con người với mục đích.
     Chẳng hạn: Bắt đầu chơi sáo thì phải đề ra mục tiêu thổi rõ âm và thổi được theo bản nhạc, sau đó sưu tầm vài bài hát 'tủ' mà chơi. Sự duy trì và tạo 'hưng phấn' là khó nhất. Bạn phải chia đúng kế hoạch ngày để dành thời gian vừa phải nào đó (khoảng 30 phút) mới phù hợp sự việc khác và không chán do chơi sáo dài. Thời gian (30 phút) trong ngày dành ra được còn tốt hơn phí vào chuyện phiếm nhưng cá nhân bạn có được cái thú người khác không có. 'Thăng hoa' do 'thời gian' vừa phải,  đạt đúng âm và chọn được bài hay, do nơi không gian tốt (có thể làng xóm đi ngang thích nghe, do cái mới kiểu sinh hoạt văn hóa...xem thêm bài viết 'thăng hoa).
      Chơi sáo gắng đạt mục đích: đúng kiểu âm, đúng vài bài tủ thỏa mãn bản thân, hợp không gian chinh phục mọi người. 
    Tập võ gắng vì sức khỏe, đạt tự nhiên liền mạch động tác không bị ảnh hưởng mọi người xung quanh nhìn, 'thăng hoa' mạnh mẽ và nhanh chậm theo hưng phấn cơ thể., 'động tác' thú vị biến hóa cơ thể không vì tỏ đòn.
     Đó là những cái 'đạo' tuy nhỏ nhưng nhiều cái gộp lại cũng làm bạn hơn rất nhiều người trong xã hội (dù bạn chưa tìm ra cách thỏa mãn cá nhân xã hội những sự việc lớn lao như: việc làm thu nhập, tính cách mọi người ứng xử với nhau chưa thỏa mãn...).


Ngày 28/11/2012
Vấn đề 'phá thai - luật 'cấm phá thai'
Những nguyên nhân dẫn tới hay nạo phá thai:
     1/chọn giới tính; 2/vợ chồng lỡ có đứa thứ 3 qua sinh hoạt tình dục (TD) không biết hoặc con gái chơi bời buông thả; 3/ siêu âm phát hiện thai bị khuyết tật kiểu do bị bệnh cúm hoặc sức khỏe người mẹ suy kiệt giữa chừng; 4/ bị cưỡng ép, hiếp dâm.
       Giải pháp: 
       MỤC 3: siêu âm phát hiện thai bị khuyết tật kiểu do bị bệnh cúm, sức khỏe người mẹ suy kiệt giữa chừng.
     - Phát triển tốt hệ thống trạm xá và trạm 'y tế sức khỏe bà mẹ trẻ em'. 
     - Xã hội quy định bắt buộc tiêm phòng sinh sản (có những bệnh cúm tiêm phòng khi chưa lấy chồng), có biện pháp cách li hoặc được nghỉ lao động nếu đang mang bầu mà nơi làm có dịch bệnh lây gây tác hại (kiểu bệnh cúm). Được tạo thuận lợi quy định mấy ngày nghỉ khi mang thai để tiêm phòng (được trợ cấp tiền và dịch vụ lúc đẻ vào phiếu đã thực hiện các loại tiêm phòng, chăm sóc mang thai). Được hướng dẫn về quá trình mang thai và bố trí lao động phù hợp.
     - Có chế độ 'bảo hiểm y tế chăm sóc tới cùng khả năng 'sức khỏe người mẹ suy kiệt giữa chừng' (do tác động bệnh tật, tai nạn...) và chuyển phá thai khi 'hội đồng xác định không giữ được cả mẹ lẫn con, chỉ giữ được chắc mẹ'.
     Khi siêu âm phát hiện khuyết tật:
  -  Có 2 cấp độ của quản lý Nhà nước: Xem xét cấp huyện thị rồi chuyển ngay cấp tỉnh theo hội đồng lập ra của mấy người 'dò xét' đúng mức khuyết tật.
  -  Phải đã thực hiện đầy đủ phòng bệnh sinh sản của y tế địa phương theo định kỳ (mới được xem xét của hội đồng).
  -  Thời gian khi thai phải chưa được quá 1 hay 2 tháng (theo quy định y tế nghiên cứu) khi thai nhi chưa hình thành hoàn thiện rõ - chưa rõ nhánh (não, tay), thai nhi đang ở giai đoạn bắt đầu (bắt buộc chỉ xem xét mấy tháng đầu 1 hay 2, 2 rưỡi).
     Lúc đó, những lựa chọn 
     Nhà nước quy định trẻ em khuyết tật được trợ giúp sau này những gì và có Trung tâm nuôi dưỡng riêng (nuôi nhà hoặc gửi), để khuyến khích cha mẹ để lại.
    'Thai nhi' có 2 nhánh là đòi phát triển lên được mà chịu khuyết tật hoặc không đòi được mà chấp nhận cha mẹ từ chối. Thực hiện bằng tung đồng xu 'úp mở' (cha mẹ muốn phá thì cũng chỉ được xác xuất 1/2 phá, gắng nâng lên 'nhân đời' bằng 1/3..1/4 ). Mặt ngửa đề 'thai nhi giữ được tay với xã hội' (hội đồng cười), mặt sấp đề 'thai nhi không nắm được tay với xã hội' (hội đồng khóc).
     Xã hội thực hiện tốt 'chế độ sinh sản bà mẹ trẻ em' và trang bị tốt cho phụ nữ trước khi bước vào đời thì xác xuất mầm bệnh gây khuyết tật rất nhỏ. Khi đó những đứa trẻ bị khuyết tật để lại ra với đời không phải là gánh nặng xã hội mà là 'cái nhân' của xã hội và sẽ ít dần (tới gần 0 - 'không' do 'giáo dục chăm sóc sinh sản tốt').
       - Có chế độ 'bảo hiểm y tế chăm sóc tới cùng khả năng 'sức khỏe người mẹ suy kiệt giữa chừng' (do tác động bệnh tật, tai nạn...) và chuyển phá thai khi 'hội đồng xác định không giữ được cả mẹ lẫn con, chỉ giữ được chắc mẹ'.
   MỤC 1: Chọn giới tính con trai. 
   Tuyệt đối nghiêm cấm phá thai vì chọn giới tính.
-  Xã hội tạo thuận lợi phát triển các nghiên cứu khoa học về cách sinh con trai qua cách thụ thai và chế độ ăn uống.
-  Khuyến khích, tạo thuận lợi với những quyền lợi thuận lợi cho con gái trong xã hội. 
   Quản lý chặt chẽ cách giải quyết khi xác định mầm bệnh khuyết tật để không lợi dụng che dấu để chọn giới tính (mục 3). Theo tự nhiên thụ thai thì giới tính con gái lúc nào cũng dễ hơn, bởi vậy nếu khuyến khích sinh con theo ăn uống và cách thụ thai thì cũng không chênh nhau quá lớn  tỷ lệ nam nữ trong xã hội. Nếu giới tính trai nhiều hơn 120 nam/100 nữ thì vẫn tạo sức mạnh xã hội do 'sức lao động con trai' mang lại và con trai phải cạnh tranh mạnh mẽ hơn về phát triển mà chọn lọc hiệu quả hơn về phát triển con người (chăm lao động làm giàu dễ lấy vợ).
     MỤC 2: do lỡ có bầu ngoài ý muốn của vợ chồng, chơi bời.
  - Nhà nước quy định chế độ sức khỏe sinh sản với quyền lợi và nghĩa vụ theo định kỳ, tạo thuận lợi để thực hiện. Phụ nữ trước khi vào đời ('dậy thì', học xong cấp 2- 3) được giáo dục chu đáo về 'sinh sản, qua hệ tình dục'. Được quyền và khuyến khích đặt vòng, bao cao su, thuốc (thuận lợi - giữ gìn cá nhân, dù chưa chồng). 
  - 'Khoa học' có thuốc cấp tốc 'phòng thai' ngay sau khi quan hệ không an toàn hoặc tháng không có kinh tạo thuận lợi tiếp cận. Định kỳ tháng phải có chế độ thông báo 'chu kỳ kinh' nếu chưa thực hiện biện pháp phòng. Nhắc nhở về phát hiện những lần quan hệ TD không an toàn để kịp thời khi chưa kịp'gặp trứng'.
    Phong trào 'một tin nhắn SMS thông báo chu kỳ kinh bình thường' là giữ được phẩm giá thêm phần người con gái không bị rơi trường hợp nguy cơ phá thai, hoặc cao hơn nữa là phong trào 'những lần quan hệ TD an toàn' (đó cũng chính là tin nhắn 'từ thiện cho xã hội - gánh nặng về giữ 'nhân' của xã hội', cho bản thân).
  -  Phát triển lối sống lành mạnh, khuyến khích 'yêu đương' không quan hệ TD. Quản lý lứa tuổi chưa lập gia đình theo chu kỳ kinh với giải pháp giúp đỡ kín đáo.
     Xã hội định kỳ chăm sóc và quản lý định kỳ, 'giáo dục giới tính tốt' để giảm tới gần số 0 ('không') khả năng này.
     Chặt chẽ và chế độ chăm sóc tốt nhất để Nhà nước cấm hẳn nạo phá thai do kiểu mục này (hoặc giảm tới gần số 0 với che dấu vi phạm pháp luật).
 MỤC 4: bị hiếp, ép.
    Nhà nước và xã hội thực hiện tốt chế độ sinh sản, quan tâm ngay khi một phụ nữ bị và giải pháp kịp thời chưa gặp 'trứng'. 
    Tạo thuận lợi tiếp nhận kín đáo, giúp đỡ khi bị hiếp để kịp thời (phải có hệ thống tiếp nhận dù chỉ 1 năm mới có lần người bị ở tỉnh nào đó). Nếu do 'hoàn cảnh' quá khó để tiếp cận nơi 'Chăm sóc sức khỏe bà mẹ' mà đã để quá thì xã hội phải có 'Trung tâm trẻ mồ côi' phù hợp khuyến khích mẹ để lại.
   Chế độ bồi thường xã hội (do 'quyền con người' nơi sống mà xã hội chưa bảo đảm được an ninh).
   Người mẹ chỉ được nửa quyền thựa hiện phá như 'mục 3' và còn lại thai nhi đòi tới nhánh để rồi tới Trung tâm mồ côi.
   Vậy: 
          - Nhà nước đề ra luật cấm phá thai. Chỉ được phá thai khi thực hiện đúng chi tiết mục 3 và mục 4, có hội đồng giám định, quản lý ở cơ sở Nhà nước - tồn tại cơ sở tư nhân phá thai là đã chứng tỏ xã hội chối bỏ (hội đồng giám định có cái 'nhân' giúp xã hội phấn đấu về số 0 của phá thai, có thể lập ra do bốc thăm bác sĩ ở khoa phụ sản).
          - Nhà nước quy định những định kỳ (chăm sóc, giáo dục, thông tin) phải thực hiện về quản lý 'sinh sản'. Nhà nước và xã hội thực tốt kiểu 'định kỳ' mới đề ra được luật và mới thực hiện được luật nghiêm túc.
       Lỗi xẩy ra phá thai nhiều ở các 'mục' là do:
       Nhà nước và xã hội chưa quản lý và tạo thuận lợi chăm sóc giáo dục sức khỏe sinh sản. Chưa quản lý tốt kiểu 'định kỳ' của vấn đề 'chưa kịp gặp trứng'.
   3 mục tiêu của xã hội phải đề ra và gắng thực hiện dù tốn kém là:
   1/chăm sóc (quyền và nghĩa vụ). 2/ hiểu biết. 3/định kỳ về thông tin 'kiểu chu kỳ kinh và quan hệ TD nguy cơ' (nghĩa vụ). 
      để đưa dần về số 0 (không) của số người 'phá thai'. Từ đó xã hội mới 'có nhân'.
     'Làm cha làm mẹ' chăm sóc sức khỏe sinh sản tốt, thực hiện đúng và chu đáo vấn đề mang thai và quan hệ TD mới là có 'nhân đạo', xã hội mới xuất hiện rất ít cha mẹ phải hối hận 'lỡ'.
   
Ngày 27/11/2012
   -  Khi 'trộm cướp' không còn phải lén lút, tức là một người trơ mặt ra ở những khu vực mọi người biết là kẻ 'đầu trộm đuôi cướp' (khác với hành vi  lúc thực hiện ăn trộm phải lén lút để khỏi bị bắt).
   Con người đó sao phải chấp nhận tới mức đó? trả lời:
   1/ Lối sống ăn chơi không còn giữ được phù hợp kiểu lao động nào nữa, khó tay nghề cho công việc gò bó.
   2/ Người đó không còn 'dính tới' tới gốc gác gia đình, bản quán mà là kiểu 'đi bụi'.
   3/ Nhiều lần vi phạm pháp luật mà trở thành bị 'tích lũy' xã hội 'gốc gác' chối bỏ dần, lạc lõng dần.
   4/ Con người đó đã tự trở thành không cần phải tồn tại trong mối quan hệ xã hội hiện tại mà chỉ là có tiền rồi mua vui, ăn chơi. Thái độ bất cần đời mà sự tự do tùy thích hành vi, từ đó tạo sự thoải mãi bản thân (gần với kiểu người 'sẵn sàng cởi truồng' nơi phố mặc kệ mọi người).
   5/ Nghiện ngập không làm chủ được bản thân nữa. 
    mục 1 phải ép buộc cách li và lao động nghề theo giờ giấc..
    mục 2 và mục 3 xã hội và gia đình mở ra 'cơ hội' làm lại.
   mục 4 'thái độ bất cần đời' tạo ra phần nhiều nhóm người đi làm 'đầu trộm đuôi cướp' nhưng khi xã hội tạo cho họ 'môi trường giáo dục' lại và 'môi trường sống mới' thì vẫn làm lại được con người họ.
   mục 5 môi trường cách li cai nghiện và được hưởng sự từ thiện giúp đỡ về sinh hoạt văn hóa, tinh thần.
Ngày 26/11/2012   
   Đi xe máy 'gặp hòn đá' nguy hiểm 'chầy xe'  nằm giữa đường sao nhiều người không dừng lại quăng đi? Trả lời, do:
    Lao động cuộc sống chỉ phụ thuộc ít tự chủ. Lối sống xã hội kiểu 'tắc kè' bè phái, 'lễ con người' chỉ là kiểu có đi có lại...
   Trí tuệ ứng xử chậm với tình huống, nhiều cấp độ: có nghĩ tới nhưng đi xa rồi thôi; đi bộ nhặt ra đơn giản, đi xe máy một mình hơi khó hơn, đi xe máy 2 người hơi khó hơn nữa....'sống nơi đó' và chỉ đi qua (trách nhiệm khác nhau?).
   Cá nhân đó chịu ảnh hưởng mức tham gia với xã hội, quyền lợi gắn với cái chung (cách lao động, phân chia, cách hưởng sinh hoạt chung với cộng đồng...).
   Cơ chế xã hội có nhiều 'tiêu cực' dẫn tới cá nhân bất lực nhiều vấn đề của sự phát triển xã hội, cá nhân bị 'đối xử cạnh tranh' kiểu loại ra (phong bì,...)  mà không phải kiểu cạnh tranh phát triển (thi thố sáng tạo). Xã hội có nhiều sự việc kiểu đó (thực phẩm không an toàn vệ sinh, xổ số gắn với lô đề...) dẫn tới cá nhân không giải quyết nổi các sự việc kiểu 'tốt với người khác' như thế.
  Cách đối xử nơi cộng đồng sinh hoạt hàng ngày chưa đủ các yếu tố văn hóa, phát triển tinh thần, tình cảm...Con người chưa thoát ra được đời sống tinh thần, thiếu thoải mái (nặng nề kiểu vật chất...), còn gánh nặng lo 'bươn trải' cuộc sống bản thân hoặc có 'vị trí' xã hội  xem thường người khác.
   Cách nhìn nhận trách nhiệm 'chung - riêng' của cá nhân và xã hội về 'vấn đề kiểu đó' (dân trí).
   Chưa trung thực với 'đạo đức', cách hưởng cho bản thân chưa 'đường hoàng'.
     - Vì sao một số người hay vứt rác lung tung nơi công cộng thành phố lớn? Dù ai cũng đã trải qua được bày vẽ về 'con người - xã hội'. Giải pháp:
   Kiểu "Thanh niên quê cảm nhận không được 'làm chủ' nơi đó, thanh niên thành phố thì lại muốn tỏ 'chỗ của mình' nên tùy tiện như nhà". Cơ chế xã hội phải tạo quyền lợi đúng.
   Cách lao động và sinh hoạt trong cơ chế xã hội tác động tới nhận thức vì cái chung (bình đẳng, tôn trọng, công bằng), tạo được phong cách nơi lao động và học tập mà xây dựng con người.
    Cơ sở hạ tầng nơi công cộng được bố trí phù hợp (không đòi hỏi phải hiện đại mà tốn kém).
    Có bộ phận giữ gìn.
     
Ngày 25/11/2012
     - Giàu vì cuộc sống từng người  dân và giàu vì Đất nước tích lũy được nhiều.
     Trung Quốc đang giàu kiểu Đất nước tích lũy, Trung Quốc cũng gần kiểu 'tư bản Nhà nước'. Trung Quốc dùng 'tích lũy' kiểu đó làm lợi thế 'cạnh tranh'.
       Giàu kiểu 'đất nước tích lũy' thường hao phí nhiều của cải. Khi không còn 'cạnh tranh' được với những nước khác thì xã hội đó sụp đổ, Trung Quốc phải cẩn thận 'vấn đề' đó.

Ngày 24/11/2012
    - Chạy đua vũ trang là trái với cái 'đạo phát triển con người văn minh'. Thế bao giờ các nước trên Thế giới sẽ giảm quân sự? trả lời, 3 yếu tố tác động chính là:
     1/ Cách vấn đề tài nguyên.
     2/ Địa chính trị lợi thế giao thương.
     3/ Tập hợp mức con người làm nên quốc gia. Trọng tâm ở: đường lối, con người, lợi thế. 
    Từ đó, để con người chúng ta 5 châu 4 bốn biển về chung văn minh thì phải giải quyết tốt 3 vấn đề đó. Cách giải quyết:
      1/ Phương thức sản xuất, thương mại, nền kinh tế tốt ở mọi nước. "Lợi thế' tài nguyên được hòa giải qua 'cách phát triển con người'.
       2/ cơ chế xã hội (đường lối, cách phát triển con người)
       3/ Cách phát triển con người ở riêng từng nước và sự giao thoa gắn bó chung với Thế giới.
       a/ 'Bản sắc' riêng con người nước đó nhưng có sự phát triển tốt với dân tộc khác thì hòa bình và phát triển cùng nhau.
        Những mâu thuẫn sắc tộc ở Trung Đông hoặc Trung Quốc tự coi mình là trung tâm văn hóa...dẫn tới những khu vực đó dễ xẩy ra xung đột (trong các nước Trung Đông, Trung Quốc với những nước láng giềng chịu ảnh hưởng văn hóa...).
    
       Khi mỗi quan hệ con người và Nhà nước tốt thì mọi công dân tốt với nước mình và tốt với nước khác. Họ có quyền lợi bên trong nước đó và có mối liên hệ quyền lợi với cộng đồng Quốc tế, họ sẽ tìm thấy tự do và cách phát triển con người một cách văn minh (khác với hiện nay nhiều nước 'công dân' mình chỉ chịu nước mình cai trị, không có gì bên ngoài).
    
      b/ Trong nước đó chưa thỏa mãn cách phát triển con người thì Nhà nước đó phải chính sách 'ràng buộc' nhiều để tập hợp.
     


Ngày 23/11/2012
   - Ai cũng thừa nhận chỉ cần 'Ấm nước chè xanh' (trà đạo) ngồi trò chuyện một nhóm người lúc thư giãn (chỉ cần có khoảng 1 giờ trong ngày) rất cần cho phát triển con người, thỏa mãn đủ của cần 'giao tiếp con người' trong ngày thân thiện (mà lao động sự việc khác cuộc sống không có được do kỷ luật lao động, do cạnh tranh...) 
   Sao nhìn dễ (không tốn kém) nhưng rất khó cho mọi người? Bởi:

  1/ Thời gian đúng 1 giờ và sau lúc ăn tối phù hợp nhất. Ngồi lâu không đúng mức thư giãn và sau ăn tối hợp lúc thư giãn nhất.
     Nhưng khó có được thời gian đó phù hợp với hoàn cảnh nhiều người, nhiều kiểu sự việc sắp xếp lúc hợp nhau. 
  2/ Khó hợp được người và 'đúng chuyện'.
  3/ Thói quen 'sinh hoạt văn hóa' kiểu đó ít được xã hội trong cơ chế thị trường tạo khuyến khích xây dựng. (làm mỏi quá muốn nghỉ, cau có mua bán cả ngày chán chuyện...). Thiếu không gian phù hợp sinh hoạt.
  
     Có 'giao tiếp thân thiện' đủ trong ngày mới ít phải dành chuyện phiếm lúc 'lao động xã hội' (không đúng phong cách lao động), 'ít phải tạo nhu cầu' giao tiếp lung tung. Cái lễ được thực hiện tốt hơn mọi người gặp do đúng chủ đề sự việc mà không phải chuyện phiếm nhiều. 
      Tác phong, tinh thần mỗi con người hoàn thiện nhờ góp phần cái 'đơn giản' đó.


Ngày 22/11/2012
   - Thời nay cuộc sống nhiều người vẫn như trở thành nô lệ trong công việc, ít người tìm thấy thỏa mãn phát triển con người.

    Phải tìm ra 'phương thức sản xuất' cao hơn nữa của chủ nghĩa tư bản mới 'phát triển hoàn thiện con người' được. Đạo Khổng và nhiều 'đạo' khác chỉ mới cách 'rèn luyện con người', chưa chỉ ra những quy luật phát triển hợp với 'phương thức sản xuất', 'cơ chế xã hội' (tạo cái 'chung - riêng' Nhà nước - con người một cách tiến bộ).  'Phương thức sản xuất' mình đã tỉm ra mời xem ở http://yume.vn/xyzlaodong/article/da-tim-ra-con-duong-xay-dung-xa-hoi-tuong-lai-van-minh-tot-dep-cho-nhan-loai-la.35D17352.html
    Những vấn đề: 'Phá thai - cấm phá thai', 'tính cách' thời văn minh...giải quyết được thì 'loài người' mới bước vào xã hội văn minh được. Vì sao khó 'tính cách' để hoàn thiện mỗi người? tính đặc sắc của từng con người với 'tính cách' mà không bị thành cái máy của 'khuôn mẫu' (mình giải quyết được sẽ trình bày sau). 


Ngày 21/9/2012:
     Thời đại hiện tại đủ khả năng tạo lượng vật chất phục vụ con người, chỉ do cách phối hợp chung giải quyết mâu thuẫn, cách cạnh tranh vươn lên 'các vùng - các nước', lối sống, phân chia quyền lợi...(hao phí của quân sự; lối sống hoang phí và không khoa học; chưa phát huy hết sức con người; phối hợp hiệu quả sản xuất; công cụ điều chỉnh kinh tế, chính trị...).

    Chúng ta đi tìm cách tạo một Thế giới chung với đúng xu thế phát triển là cũng tìm ra cái 'đạo' cho xã hội. Đó là ở những đâu? trả lời, ở những: tiến bộ cơ chế', đổi mới 'phương thức sản xuất - phân chia quyền lợi', 'bản sắc văn hóa', 'quản lý tư liệu', 'cách cuộc sống riêng và chung từng người với xã hội', lối đi các 'tôn giáo'...
    Chẳng hạn:
   'Cách cuộc sống riêng và chung từng người với xã hội' khi còn xuất hiện người sử dụng xe ô tô trị giá 1 triệu USD thì chưa tìm ra cái đạo 'xã hội văn minh', vì sao thế?
   Trả lời: 'hàng hóa là chứa trong đó 'giá trị lao động' (tư liệu, công sức...), khi dùng xe 1 triệu USD thì giá trị 'lưu chuyển và độ an toàn' đã vượt cực lớn cần thiết (xe 2000 USD cũng đã đảm bảo). Vậy chỉ còn thỏa mãn 'tỏ sang'? Sự tỏ sang (khoe mẽ) loài người chúng ta cần phải bỏ công sức ra nhiều thế chăng? chúng ta hãy tìm ra lối thoát cho sự 'tỏ sang' bằng cách dùng 'đúng giá trị' (xây dựng 'thiên nhiên' mà hưởng, tạo 'cuộc thi thố' phát triển con người mà làm chủ...). 'Cơ chế' Nhà nước cũng góp phần khuyến khích điều đó? thể hiện 'hãng' xe sang trên Thế giới để phục vụ 'tư bản' giàu và những 'béo bở' ở nước khác.
   Chỉ ra lối thoát đó là 'tìm tối đạo'.
   (phức tạp dài, mình sẽ dần chỉ ra hết vấn đề).
      
Ngày 20/11/2012
     Tu đạo kiểu 'gõ mõ'?
     Nhiều người ngồi 'gõ mõ' nhưng mong ngày 'đắc đạo'. Bạn hãy:
    a/ Biết bản thân được cái gì? b/ 'vận động' (chuyển dịch) xung quanh thế nào? c/ 'ta như thế nào' với dòng chảy cuộc sống, tự nhiên (thời đại).
     Là các bạn đã bắt đầu đặt chân lên con đường 'đắc đạo'.
   'Gõ mõ' cũng chỉ như lời chào thông báo 'tôi đi tìm đường đạo', chứ 'cuộc sống hành động của bạn có nhiều cách để đúng hướng của các mục 'a b c' thì bạn cũng bắt đầu đặt chân lên con đường 'đắc đạo'.
    'Gõ mõ' đêm thâu cố để làng xóm nghe tiếng mà biết người đang tu, thì lòng chứng tỏ muốn người khác biết 'tôi tu đạo'. Điều đó đáng cười không? trả lời: không. Vì sao thế? Bởi 'sự thể' như thế tạo động lực ý chí cho mục đích cao đẹp, đó cũng chính là một khía cạnh 'đắc đạo' phải có. Quan trọng nhất 'đó là cách thò một chân vào con  đường 'đắc đạo', nhưng tiếp theo nhìn ra con đường để 'đi tới' (vươn tới) lại là vấn đề khác (mới là vấn đề khác).
     'Động lực ý chí cho mục đích cao đẹp' cứ nhờ phải gõ ầm ĩ mãi (khác với gõ mức phù hợp) thì lại thành lùi chân ra.
   'Cuộc sống' nhiều phương pháp của cách 'đặt chân vào con đường đắc đạo' (không phải chỉ kiểu gõ mõ). Đó là những kiểu gì?
      Kiểu như: 'đạo kinh doanh' làm chủ không gian 'văn minh' đó (phải nơi văn minh); 'bác sĩ' phương pháp tiến bộ; 'lối sống độc đáo'; người khác phấn đấu phải có ô tô tôi chia ra chi tiết kiểu khác (không cần ô tô mà có những cái khác) của công sức  phấn đấu bằng... 
    Mọi người hãy đặt chân vào 'con đường đạo' mình nhìn ra được, rồi xã hội tiến tới 'văn minh' sẽ cùng dắt bạn đi được tới những. 
   (tôi biết 'đắc đạo', tôi chưa 'đắc đạo', tôi chơi nhởi với 'đắc đạo', tôi biết nên thế nào, tôi biết chỉ thế kia, được chưa? chưa được, được chưa? được rồi, tôi không 'gõ mõ', tôi thích vận động, tôi thích lao động - không thích ngồi gõ mõ, bày với? thú vị thì bày...).
        


Ngày 19/11/2012
       'Đạo' ở những đâu?
     - Thời nay sao ít 'thơ hay'? con người ít quan tâm tới thơ?
    Chúng ta sẽ như máy trong lao động nếu cách diễn đạt kém (bằng hành động, nói , viết...).  Ngôn ngữ là quá trình phát triển con người. Tất nhiên những cái đẹp không chỉ thể hiện qua thơ mà ở phong phú như  kiểu điệu nhảy Hàn Quốc, những nơi phấn chấn và thăng hoa sáng tạo lao động...
   Nhưng có 'thơ hay' bởi nó phản ánh được sự vận động lớn lao của thời cuộc (cách mạng, đổi mới, hiện thực...), phản ánh được sự thi vị cuộc sống xã hội và cách 'phát triển con người' (khác với bị gò bó con người...).
   Đời sống tinh thần quần chúng tốt thì thơ 'gắn với thời cuộc'.
   Người làm thơ hay phải đạt thăng hoa 'tức cảnh sinh tình', cái hồn - trình độ người làm.
    1/ Giai đoạn nào thường có nhiều 'thơ hay' và 'ý thơ' của giai đoạn đó thường là gì? Trả lời:
     Có những bài 'Thơ hay' và 'lúc xuất hiện nhiều người làm thơ' thường ở lúc phản ánh 'đấu tranh xã hội' (cuộc chiến bảo vệ Đất nước, Nhà nước lỗi thời với cách lao động sản xuất...) bởi đời sống tinh thần nhân dân không được thỏa mãn nên họ làm thơ để 'phản đối', hoặc để tập hợp quần chúng... Phản ánh tâm tư nguyện vọng chính 'thời đó' nên 'thơ' nói về vấn đề đó được nhiều người quan tâm. Người làm thơ vì 'động lực' thúc đẩy cuộc sống tốt đẹp hơn, 'được tỏ với nhiều người' nên dễ đạt 'thăng hoa' (xuất thần). Nhưng  'thơ hay' lúc này chỉ thường phản ánh về 'phẩm chất con người' gánh vác vượt qua giai đoạn * và 'tập hợp' chung vì 'bỏ cái cũ lập cái mới'**.
  Thơ 'thời này' chỉ phản ánh 'hẹp' về phát triển con người xã hội, bởi chưa thỏa mãn cuộc sống - quyền phát triển con người, chưa có khám phá sáng tạo lao động sản xuất, chưa gắn với tự nhiên, chưa đạt cùng chung xã hội văn minh, chưa có cái độc đáo' cách phát triển con người...(thường chỉ chứa được 2 ý * và **).
   2/ Giai đoạn nào 'thơ' thường ít và ít hay? Trả lời:
    Thời bình yên xã hội cứ đều đều, 'phương thức sản xuất chưa tiến bộ', 'thương mại Thế giới chưa tiến bộ'...Lo làm ăn kinh tế, cuộc sống thì thơ lại ít và không được quan tâm (nguyên nhân sẽ giải thích ở dưới).
   3/ Thời nào thì thơ là hay nhất và 'ý thơ' là gì? trả lời  
     'Thơ hay' là chứa tính triết lý của sự vận động con người, tự nhiên và cách thể hiện phản ánh sự sáng tạo của trí tuệ 'về ngôn ngữ' diễn đạt khám phá. 
    'Thơ hay' nhất phản ánh 'cuộc sống tinh thần' con người với tự nhiên, động lực phát triển 'con người - xã hội' với nhiều khám phá sáng tạo. 
      Xã hội 'văn minh' thì cuộc sống nhiều cung độ và 'phương pháp vận động', mỗi quan hệ con người với tự nhiên 'đổi khác', cảm xúc ứng xử đổi khác, 'phong phú kiểu cách thiết lập cuộc sống - con người', tính hài ước và triết lý của 'hành động', giỏi diễn tả hợp khung cảnh độc đáo...Thơ lúc đó sẽ hay, sẽ có nhiều người thích 'nghêu ngao câu ca dao', hàng hóa chứa trong đó sự diễn đạt tốt của 'biểu tượng', 'làm chủ và tôn trọng thiên nhiên'...
    Khi 'phương thức sản xuất con kém' thì cách 'phân chia và tích lũy' của cải còn kém nên cuộc sống con người còn chưa thỏa mãn về tinh thần và lao động, sự chênh nhau mức sống ở nhiều nơi. 'Con người' còn bị chìm trong vòng 'làm ăn' chưa tìm ra cách 'đạt phương thức sản xuất' văn minh (chủ nghĩa tư bản cũng đang bất ổn toàn cầu), ai cũng tự nói 'hãy làm giàu bởi xã hội khuyến khích và tạo cơ chế'! nhưng với trí tuệ và đam mê vẫn không 'bình đẳng' và ấm no cho tất cả mọi người được? (từ Mỹ tới châu Phi). Chúng ta nói 'cuộc sống' và 'trí tuệ' còn chưa tìm ra lối thoát cho nhân loài đi đến văn minh. Nhìn vào 'cơ chế của kinh tế Thế giới rối mù' thì con người muốn diễn đạt 'sự vận động quanh ta' cũng chẳng tìm được cách 'triết lý chung' cho sự phát triển (cuộc sống).
    Xã hội chưa tiến bộ thì cách phân chia và tích lũy của cải sai, cơ chế khó phù hợp...dẫn tới 'đường tôn' xã hội chưa đúng (sống xa hoa, phụ thuộc vật chất, nghèo nàn 'cách tôn phát triển con người' - nhiều người chỉ coi thành đạt là giàu và 'địa vị', lo vất vả cuộc sống không người nghe thơ, 'cuộc sống tinh thần' thiếu trang bị cho chỗ thưởng thức thơ...). 'Thời 'cuộc chiến' hoặc thời đấu tranh loại bỏ 'phong kiến ' sang 'tư bản' mà có một bậc tiến xã hội còn có 'ý thơ' của sự vận động đó. Thời nay 'cách vận động chưa ra được' (cả Thế giới về kinh tế và hòa bình), 'đường tôn' kém lấy đâu thơ hay (mục 2), có chăng chỉ tìm được một số 'ý thơ' chủ đạo về phê phán lối sống kiểu 'đồng tiền'.
    'Thơ hay' mang cái đạo của trời đất là vậy. Thơ hay phản ánh con người tìm tới được cái đạo vì vậy.
     Những người đang mở ra được cái 'văn minh' cho xã hội loài người, với xu hướng đúng thì với 'hiện tại lúc này' họ vẫn làm được 'thơ hay'.
      Cái thú vị của 'ngôn từ' và 'cử chỉ' cách diễn đạt cuộc sống là mọi nơi, mọi chỗ hy vọng có. Xuất hiện 'thơ hay - đặc sắc' là mong muốn có được cho loài người, nhưng: chỗ ký túc xá 'không gian' ít tiết tấu của sự vận động xã hội thì một anh chàng làm thơ ngêu ngao tán gái lấy được 'tình cảm' của nàng và được 'nhiều người' trong khóa 'lưu chép' cũng đáng quý; thơ 'bút tre' gắn vì cuộc sống trong lao động đọc vui với nhau cũng đáng phải có...Xã hội khát khao hy vọng xuất hiện 'thơ hay' nhưng bên cạnh đó cũng phải có kiểu thơ quần chúng với hiện tại nơi đó (kiểu thơ 'ký túc xá' - thơ không cần 'sách báo'). 'Thơ hay' có tính phổ quát vượt 'không gian' (làm cầu kỳ, suy ngẫm triết lý) thì cũng phải có 'thơ' gắn bó được 'kịp thời' với hiện tại - 'cầu kỳ' sẽ không 'kịp thời có' để dùng phản ánh đúng 'hoàn cảnh đó' (kiểu: 'đọc nhanh trong quá trình lao động', thơ tình sinh viên...)
    'Diễn đạt ngôn ngữ' đỉnh cao ('thơ hay') thì cũng cần sự diễn đạt 'đơn giản, ứng khẩu' theo sinh hoạt kiểu hàng ngày (thơ 'ký túc xá'). 'Diễn đạt' tốt nơi sống (kiểu thơ 'ký túc xá') là nhu cầu và 'thỏa mãn' con người, 'cái tôi' hiện tại 'vận động' mà chẳng cần phải người khác khen (kiểu 'hò sông nước').
     Những lúc 'thời cuộc' có sự đột phá về phát triển xã hội cũng thường xuất hiện 'thơ hay', đó là thời của 'trăm hoa đua nở', thiên hạ thái bình, cách mạng xóa bỏ chế độ phong kiến...
    Không phải cứ phải đạt chuẩn mực về xã hội mới có 'thơ hay' mà quá trình đang vận động đi lên cũng có rất nhiều 'thơ hay', bởi 'thơ' không cần phải bao quát hết sự phát triển (xã hội) mà chỉ cần ở những khía cạnh nào đó cuộc sống (thích thể loại thơ, 'thiên nhiên', 'sinh hoạt', các kiểu mối quan hệ con người, vận động kiểu này - kiểu kia...). Nhưng muốn có 'thơ hay' lúc quá trình 'đang vận động đi lên của xã hội' thì quá trình đó phải tỏ được những 'khám phá' và có những 'tích lũy', nếu không thì chỉ kiểu 'nhàm nhàm' (kiểu: kinh tế thị trường coi trọng 'đồng tiền' khó có được tích lũy' cho mọi người).

Ngày 18/11/2012  
  - Trước đây đi chợ Vinh xem 'đôi dày' thấy người dân hay ngán sự chèn ép người bán, xem xét hàng hóa dễ 'cáu gắt' lẫn nhau, 'hàng hóa' lộn xộn. Bữa nay đi chợ Vinh thấy:


  a/ 'hàng hóa' phóng phú kiểu dáng hơn ở 'shop' đường phố (tất nhiên ít hàng hiệu cực đắt), cách trình bày liền nhau thú vị người xem hơn ở shop (như Alibaba lạc kho báu).
 b/ giá cả 'hợp lý', cách mua bán thoải mái.
 c/ mỗi quan hệ và 'không gian' người bán 'văn minh' hơn. Thấy nhiều cháu nhỏ con người bán tung tăng chạy đi chơi các quầy hay ngồi học bài trong góc...
    Cái gì làm chuyển biến 'lòng người' được thế?
    a/ cách cạnh tranh thời 'internet - giao tiếp' và có cạnh tranh bên ngoài.
    b/ chợ xây mới hợp kiểu - mua bán, sinh hoạt.
   c/ hàng hóa 'phong phú' và 'tạo được giá' hợp lý mà dễ vui vẻ người mua người bán (mình chưa xem quầy khác và những 'hàng hóa' khác khó cạnh tranh bên ngoài như 'hàng dày' chưa biết thế nào). Tích lũy cách 'lao động' của người dân tự theo được tiến bộ 
    Chỉ cần có vậy mà tạo một không gian 'thích thú' và 'cái đạo' cho nhiều người. Phổ biến pháp luật, giáo dục nhiều ở những đâu mà ít thấy chuyển biến những nơi công cộng (đường xá, câu lạc bộ, cơ quan...), chứ 'không gian' cộng cộng ở 'quầy dày' thấy chỉ cần vậy mà 'tiến bộ' cuộc sống.
   Những mầm loạn xã hội, những nơi 'chơi bời', những nơi 'quan liêu', trường lớp tiêu cực...nếu chỉ cần chúng ta  tìm ra một số điểm 'đổi mới' là tự 'văn minh' xã hội.


Ngày 17/11/2012   'Đạo cơ thể'
   - Con người trong quá trình 'tiến hóa' luôn gắn liền với sự vận động 'cơ thể' chân tay.

    Trong cuộc sống, chúng ta luôn 'vận động' nhưng sự vận động đó chỉ vì làm chủ 'công cụ sản xuất - sinh hoạt'. Cách 'vận động' cơ thể của chúng ta thường thiếu sự 'thẩm mỹ' và 'thỏa mãn cách biến hóa động tác logic - thăng hoa'.
   Trí tuệ con người mang tới những 'động tác' biểu cảm và cách 'làm chủ' xung quanh, đó chính là một cách 'đạo của cơ thể'.
    Trong 'lao động' có đôi lúc đạt được 'đạo cơ thể' do khéo tay hay 'phương thức lao động' thú vị, trong thể thao cũng có đôi lúc đạt 'thăng hoa' của môn...Nhưng 'đạo cơ thể' là phải phù hợp với 'không gian xung quanh ' và 'mức phù hợp của cá nhân'.
   Phù hợp 'không gian xung quanh' là do cách tiếp nhận, do cách 'chung riêng' (chỗ của cá nhân - chỗ của chung; lúc mọi người cùng thích cái gì...).
   'Mức phù hợp cá nhân' là thừa thiếu cái gì (cân đối mọi chỗ cơ thể, phối hợp 'dụng cụ'...), mức thời gian phù hợp sức lực, những gì khi 'lao động cuộc sống' không đưa tới mà chỉ có ở vận động của môn 'nghệ thuật' (không có động tác đẹp)...
  Vậy con người muốn trở thành văn minh (xã hội văn minh) thì phải dành một thời gian thư giãn trong ngày (khoảng 1 h) thực hiện (tập, rèn luyện...) các 'động tác' cơ thể cho đạt thăng hoa con người, cho có những động tác phối hợp đẹp cơ thể mà trong 'lao động và sinh hoạt' không tạo ra. Đó là tìm tới các môn thể thao phù hợp sở thích, các môn nghệ thuật...mà tiếp thu các điệu nhảy đẹp, các môn võ mang 'đạo trong động tác', những phối hợp cách chơi 'vận động' chung với người khác...
   'Cá nhân' không phải gò bó động tác, vì vậy mỗi người chỉ cần dành '1 h trong ngày' cho thỏa mãn 'vận động' cơ thể 'vươn đẹp' là được ('vận động viên' thể thao cũng chỉ cần '1h trong ngày' đạt sự 'thăng hoa' còn lại thì do cách môn chơi vì đồng lương như người bình thường lao động hoặc 'vận động viên' cứ đạt lao động cả ngày theo môn mà không phải chi tiết).  
    'Đạo cơ thể' là động tác thỏa mãn cá nhân và thực hiện cho đúng 'sức lực' (mỗi cá nhân chỉ cần khoảng 1h trong ngày), 'đúng phối hợp -  biến hóa' nên 'vận động viên' không nhiều 'đạo cơ thể' hơn do lao động môn đó (môn:  võ, múa, chạy...) so với người bình thường. 
    Người lao động vì phải vận động nhiều thì nên tìm tới môn thư giãn gân cốt như Yoga, Thái cực quyền, 'múa nhẹ...' hay tự sáng tạo tùy thích...Điệu nhẩy Hàn Quốc 'Gangnam Style' cũng thể hiện sự 'thăng hoa' con người, bộc lộ tự nhiên, chứa cảm xúc 'thân thiện', ít bị ràng buộc gò bó con người, yêu thương muông thú...
   
   Xã hội văn minh thì phát triển con người phải chứa trong đó kiểu 'đạo cơ thể'.
  (có thể bài viết chưa hợp nhìn nhận mọi người kiểu 'đạo cơ thể' nhưng các bạn phải thừa nhận là khi phấn đấu tới xã hội văn minh thì trong sinh hoạt hàng ngày mỗi cá nhân phải có khoảng 1h chơi môn gì đó để thỏa mãn 'vận động cơ thể' nâng cao thể chất...tổng thể 'đạo' lớn thì phải biết những chi tiết chứa trong đó như 'đạo cơ thể', 'đạo võ', 'đạo kinh doanh'...).


Ngày 16/11/2012
                Bàn về vấn đề có ý kiến 'cấm Facebook' ở một số nước?
    Quan điểm về vấn đề này tác động rất lớn nước đó trên con đường thời đại sẽ như thế nào? tác động mạnh tới cái 'đạo cuộc sống', công dân toàn cầu. 

     Ưu điểm Facebook: giao tiếp - kết nối mọi người, thể hiện 'tậm trạng' - quan điểm cá nhân, chung diễn đàn - 'hội nhóm'....
     Nhược điểm Facebook: (bị lợi dụng) gây 'thông tin sai lệch', thông tin sự việc 'riêng tư cá nhân', bêu xấu cá nhân - Nhà nước, 'hội nhóm thiếu văn hóa'...

      Luận bàn:
      a/ - 'Thông tin' đúng về xã hội, thông tin không 'vi phạm quyền cá nhân' (ký hiệu A): 
      thì những 'cá nhân - nhóm' có quyền được phổ biến để 'tự cá nhân và xã hội' điều chỉnh, định hướng đúng sự vận động phát triển. Dù 'cá nhân' ở vị trí nào trong xã hội nếu có hành động vi phạm 'cộng đồng' đều đáng bị lên án (quan liêu, 'thiếu văn hóa'...)
      Thông tin về Nhà nước thì người dân còn có quyền 'đòi hỏi' cơ quan chức năng cung cấp minh bạch hơn nữa.

      b/ - Thông tin 'sai lệch' sự việc, 'cá nhân - hội nhóm' xúc phạm 'cá nhân - tổ chức' khác, 'vi phạm xây dựng chuẩn mực xã hội', 'cơ chế kém những lúc của Nhà nước đưa ra để nhồi nhét' (ký hiệu B):
      do các 'cá nhân - nhóm' mâu thuẫn 'quyền lợi - chính trị' hay 'nhận thức sai về hành động (hiểu sai 'dân chủ', pháp luật...) - thiếu kiểm soát được hành vi' (kiểu 'chơi bời' bất kể, nhận thức 'nông nổi'....) đưa ra.

   Chúng ta chỉ phải giải quyết vấn đề B (A được xã hội khuyến khích):
   Những người 'bên ngoài' (không đưa ra thông tin 'B') đó nhưng tò mò, bị 'spam' vào mắt, hoặc thích mà xem 'B'.
   Những người  'thích xem B' nhưng mà không tạo 'viết ra B' thì cũng coi như gần là ở trong 'nhóm B', họ sẽ tự tìm kiếm google 'tới B'.

   Bây giờ làm sao để 'ngăn B'? Biện pháp:

    1/ Đó là sự 'tiến bộ' của Nhà nước thỏa mãn quyền lợi và cuộc sống nhân dân, thể hiện bằng cơ chế hoạt động tốt. Gương sáng tới mọi người dân, ấm no hạnh phúc tới mọi nơi.

    2/ 'dân trí' của nhân dân được nâng lên qua các hoạt động: giáo dục, lao động, môi trường 'làm việc - học hành - sinh hoạt', phổ biến 'tiến bộ', tiêu chí 'ràng buộc và tự do'...Một cá nhân tốt sẽ không thích những vấn đề 'thiếu văn hóa' hoặc 'cách viết kiểu chợ búa - mánh lới, họ sẽ không mở nội dung bài viết.


    3/ 'dân chủ' tranh luận đúng sai, quyền được tồn tại trong 'nhóm - tổ chức' này hay không tham gia: không thích 'chính trị' của đa số đó thì 'tị nạn'; tổ chức (hay rộng ra là Nhà nước) đó có quyền đấu tranh xây dựng 'tiêu chí' đó theo 'trưng cầu ý dân' đã lập nên bản chất Nhà nước đó.

    4/ Thành lập 'cá nhân - nhóm' (do người dân nhận thức tốt tự phát 'lập ra', hay do Nhà nước định hướng) mà phổ biến những vấn đề quan tâm của người dân, tạo ra những 'sân chơi' bổ ích về các vấn đề 'bình luận' trên Facebook...
      Lập ra những vấn đề 'quan tâm' và tạo sức hút (like).
      Tạo sức hút (like) nhờ những người 'nổi tiếng xã hội', những vấn đề cuộc sống (tìm người yêu, hội 'vấn đề ký túc xá'...), những cuộc thi tài năng về 'nhận thức - ý tưởng' có thưởng, thu hút quan điểm cống hiến cải cách đổi mới, khuyến khích các trường lớp có Facebook  của nhóm mình thỏa mãn sự tiến bộ đổi mới giáo dục và lối sống (tranh luận và giải quyết các quyền lợi trong học hành,...) ....
     Một nước mà xã hội tạo ra vài chục 'chủ đề' trong trang Facebook hot thõa mãn mọi thông tin cuộc sống (ứng xử văn hóa, việc thiện, số liệu kinh tế Đất nước từng quý trong năm...), có 'nhóm' của tầng lớp mình (thanh niên, sinh viên, phụ nữ...) thì tạo được môi trường 'tiến bộ' trên Facebook.

     Nhà nước mà không 'đầu tư' và cung cấp thông tin minh bạch cho môi trường internet là một thất bại trong xu thế thời đại đi tới văn minh. Có thể phải cạnh tranh với 'nhóm - thông tin xấu', nhưng Nhà nước có được lợi thế của 'dương cao ngọn cờ'  xây dựng con người vì các tiêu chí (văn hóa, hướng dẫn lao động, sáng kiến....) và cung cấp thông tin các vấn đề quyền lợi 'sát sườn cá nhân' (facebook trường A cung cấp tốt hoạt động và các 'thi thố' phát triển con người thì mọi học sinh dù truy cập Facebook làm gì nhưng vẫn luôn ghé qua like trường mình; Facebook ông lãnh đạo B lập ra để gần dân... ).






Ngày 14/11/2012
     - Anh A sản xuất ra hàng hóa h1 và trao đổi lẫn nhau với các anh B có hàng hóa h2, anh C có hàng hóa h3...từ đó mà phát triển cuộc sống. Các hàng hóa 'h1 h2...' nếu có giá trị đúng với 'đạo cuộc sống' thì cuộc sống càng ấm no hạnh phúc.
     Bây giờ ta hãy phân tích vấn đề hàng h3 nếu là vàng:
     Anh C do 'địa lý' mà có h3 trừ đi chi phí nhỏ của khai thác thì h3 vẫn trao đổi được rất nhiều của 'h1 h2 h4 h5...'. Thế thì rất nhiều 'công sức và giá trị tư liệu' đã trao đổi để chỉ lấy h3 (vàng) để cất mà không phục vụ cuộc sống -  tất nhiên đã trừ đi phần giá trị nhỏ hơn rất nhiều của công khai thác, 'đeo tỏ đẹp', kiểu 'dây vàng dẫn điện' chỗ máy móc cần...
      Anh C có 10 kg vàng mà trao đổi lấy được rất nhiều ô tô, nhà cửa...(tiền T). Trong khi đó anh A và B (hay D...) thì phải tiêu tốn rất nhiều chi phí nhiều 'tư liệu sản xuất' mới có 'tiền T'. Vậy 1 lượng lớn 'trao đổi' ở đây đã bị tích lũy và phân chia sai với giá trị cuộc sống (chỉ có giá trị kiểu 'đeo đẹp', dây điện...)
      Chẳng hạn 'nông dân xã X' sản xuất được 100 tấn lúa bán đi và mua một lượng vàng 'v' để cất, mà vàng 'v' do vùng Y của nước khác sản xuất thì ta nói 'một lượng công sức và tư liệu' Thế giới chung gần như cho không Y về giá trị cuộc sống (Thế giới chung cho chứ không phải nông dân xã X cho, vì X dùng vàng có trao đổi được). Tất nhiên vàng cất trữ thì sẽ trao đổi được mọi thứ lúc khác. Nhưng tổng thể vàng khai thác ra của Thế giới thì đã phá trao đổi cuộc sống và làm tích lũy và phân chia quyền lợi sai (chỉ được giá trị kiểu  'đeo tỏ đẹp', kiểu 'dây vàng dẫn điện' chỗ máy móc cần...). Sản xuất ra vàng nhiều trên Thế giới thì góp phần phá tích lũy và trao đổi đúng. Phải mất giá trị kiểu đó rồi mới tới được kiểu 'lưu thông như tiền'.
      Còn nhiều vấn để khác của những trao đổi sai kiểu 'vàng' mà phá vỡ giá trị cuộc sống (như giá trị vị trí nhà đất sai, ).

Ngày 13/11/2012
    - Ngày xưa Khổng Tử về làng cùng dân xây chỗ ở ấm no, không trộm cướp mà người xa muốn tới làm nhà ở cùng.
     Khổng Tử khuyễn khích con người về 'lễ', 'có trên có dưới'...mà giữ ổn định xã hội, khuyến khích tôn trọng 'sự cai trị của Nhà nước' và 'tình cảm con người với nhau chia lớp mà nhường nhịn ít xung đột'. Nhưng cũng vì thế mà đạo Khổng kìm hãm phát triển tự do con người, bó buộc trong khuôn mẫu sẵn thiếu phong phú và làm 'trao đổi' kinh tế khó phát triển. 
    
    Chúng ta không thể xem đó mà trách thời nay nhiễu nhương, 'cơ chế thị trường' tác động xấu tới con người. Bởi vì:
     Khi cuộc sống những mỗi quan hệ còn giản đơn, phương thức sản xuất còn chưa phức tạp như ngày nay thì 'ứng xử con người' với nhau sẽ dễ hơn, 'con người ít có cảm dỗ của phong phú sự việc' mà hư hỏng do thiếu tự chủ (ta hay thấy vì sao mọi người bảo 'thời bao cấp' khó khăn nhưng tình cảm; những người ở Liên Xô trước đây thấy được tình cảm với người Nga hơn bây giờ; có người khi nghèo khó thì chia sẻ ngọt bùi, khi chung quyền lợi mới sinh chuyện...).
    Những nước 'cơ chế' còn kém thường đổ lỗi an ninh xã hội kém do 'cơ chế thị trường'...

   Cuộc sống là phải vận động cao lên mới đạt 'văn minh' và đáp ứng đúng phát triển con người. Chúng ta phải đưa ra và giải quyết tốt những vận động xã hội chứ không phải bị 'rối mù' do kém nên đổ lỗi cho 'đồng tiền'. 
     Chúng ta phải xây dựng cái 'đạo' mới cho tiến bộ đúng với xu thế văn minh nhân loài.

    Chẳng hạn: 'dân chủ' tốt cũng là một phần của 'đạo' vì nó tạo đưa cái 'nhân' cho mỗi người được tham gia, nó giúp 'thật hơn' trong hành động; tiến bộ 'phương thức sản xuất' giúp 'phân chia quyền lợi và tích lũy' đúng hơn mà con người sống với nhau tốt hơn; quan hệ 'thầy trò' phải có sự đổi mới để tìm thấy sự sáng tạo; sự khuyến khích sự lớn mạnh củng cố Nhà nước theo 'đạo Khổng' nhiều lúc thành tư tưởng 'bá chủ' mà chèn ép 'lợi ích' dân tộc khác (xu thế xã hội văn minh là triệt tiêu dần sự 'cai trị Nhà nước')...
    Khổng Tử phân chia trên dưới mà giảm các mầm loạn xã hội nhưng cũng vì thế mà tạo gò bó, tham vọng lớn.

    Đạo của kiểu 'tư bản' như đề cao một khía cạnh là 'dân chủ' nhưng do 'phương thức sản xuất' cách phân chia quyền lợi mà tạo 'tiếng nói' tỷ lệ theo sự tích lũy được nhiều ít 'vật chất'; 'thị trường tự do' mà tạo 'lợi thế nước đi trước' cạnh tranh mất những phần của 'nước đi sau'; sự đề cao cạnh tranh 'trao đổi đồng tiền' thúc đẩy sản xuất nhưng tạo lối sống sùng bái vật chất, hao phí nhiều năng lượng của cải...
    'Dân chủ' khuyến khích tiếng nói với cộng đồng nhưng bản chất của nó đã thể hiện quá phụ thuộc vào 'mức lớn' của 'cái chung' tham gia? Sự việc trôi chảy tốt thì ít phải nói? mà chỉ có tiếng nói 'sáng tạo'. Chỉ phụ thuộc 'cái chung' đơn giản thì cũng chỉ phải thể hiện 'dân chủ' đơn giản? (một người A công dân tự do làm việc cho hãng kinh doanh Quốc tế thì nếu hãng đó cơ chế tốt, 'hãng hàng không' đi lại kinh doanh tốt với 'thượng đế', ở khách sạn, du lịch là sinh hoạt..thì ít phải tỏ 'dân chủ').
    Vậy nước Mỹ khuyến khích 'dân chủ' để 'quyền con người' tốt hơn, nhưng cũng thể hiện con người phụ thuộc vào Nhà nước lớn - nhiệt tình tham gia bầu cử Tổng thống Mỹ vì quyền lợi chịu ảnh hưởng mạnh của chính quyền, khác với các bang tự quyết được phát triển đúng hay cơ chế tốt thì cá nhân tham gia lao động xã hội chỉ phụ thuộc nhiều mức sáng tạo của chính mình (những nước mong dân nói; những nước hạn chế dân được nói: càng còn xa hơn cái 'đạo').
   Xây dựng cơ chế tốt để cái 'đạo của dân chủ' cũng là đã rất phức tạp, chứ chưa nói tới cái đạo chung phong phú (đạo lớn).

 (tác giả: Lê Thanh Đức - tel 01234321000)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét