Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

Cách bạn năm châu bốn biển (để tới đâu cũng như là nhà...)



Q
ua đó trình bày 32 điểm: hòa hiếu mọi người - đâu cũng là nhà - 'tâm' tự do thăng hoa giữa đời ( thống nhất bạn - ký hiệu TN ).

 Các nước chính sách ngoại giao cũng vậy...
UNDP
       Song Ngư
       ( bạn 5 châu 4 bể )
 Mênh mông góc bể khép trông xuây 
 Chỉ lối thâu dòng gánh dốc đầy
 Sóng giục xa khơi trời mới ló 
 Vào thềm gõ cửa nhận quanh vây
 Kề so lúc dậy vươn đầu dẫn
 Lấp lánh vàng sao kiệu xế mây
 Dấu ấn bình sinh bao thú tỏ
 Từng qua gắn với những phương xây
Bình chú: đảo Song Ngư  ( nơi Cửa Hội ) sóng vỗ; có sóng vào gặp cửa sông Lam dịu quanh thành vòng; lúc biển dậy Song Ngư như 2 dẫn đầu ngọn sóng; có lúc nắng vàng Song Ngư như kiệu đang xế mây.
1- Lưu vực ( vùng ): Xác định để hoạt động chính trong vùng đó, để phù hợp trình độ lao động cuộc sống, đủ công sức thời gian thể hiện qua đó xây dựng nên TN và duy trì phát triển. Mở đầu phải xác định 'lưu vực' rồi trình độ mở ra.
2- Đủ bàn cờ ( kiểu ): TN là bố trí gây dựng cho đủ được những 'có' ( những 'điểm' bàn cờ: người - sự việc...): Xác định lưu vực, công sức từng sự việc, những nơi người sự việc gì, phát triển sự việc như thế nào...1 điểm bàn cờ A có thể chỉ là 1 người A nhưng cũng có thể là 1 sự việc Z bao trùm cũng gọi Z điểm bàn cờ ( năm 1 lần tới tham gia thi đấu giải với mọi người vùng Z...). Xác định 'cần' để công sức gây dựng ( thơ hay câu lạc bộ thơ đó...). Chiếm lĩnh 'điểm': thầy giỏi nhất nơi đó...Trong bàn cờ là bình đẳng cùng chinh phục xây dựng ( ta cũng là 1 điểm trong TN đó ). Bàn cờ để chủ động được ( 1 điểm bàn cờ là 'người một nơi' đang bận sự việc khác thì ta 'với' điểm khác...). Đủ bàn cờ để đánh được: không phải chiều sai một người để dành người đó trong TN mà ta luôn có 'điểm' đúng phát huy, được hưởng ứng tương trợ sự việc...Dùng bàn cờ để ôm được hết thiên hạ: nơi đó có tôi lo, nơi kia có người khác cùng TN lo,...điểm này lĩnh vực này phát triển, điểm kia có lĩnh vực khác...Giỏi bố trí 'bàn cờ' ( đủ đại diện lĩnh vực, đủ người, phù hợp phát triển...) và giỏi dùng 'trận' điểm bàn cờ tài cao ( mức từng điểm phát triển, tác động tổng thể, tương trợ chung...) mới phát triển phong phú rực rỡ được. Đủ 'bàn cờ' là khó ( có khi không cần phô số đông...) chỉ cần thể hiện được và đạt sự thống nhất với mọi người. Giỏi đủ bàn cờ và giỏi trận. Bố trí bàn cờ và duy trì được là đã có TN rồi, kiểu bàn cờ kém thì khó hình thành TN. Phải trình độ đưa được những'yếu tố gì để xác định đúng của 1 điểm bàn cờ' và 'mọi' ( điểm bàn cờ là gồm những điểm kế hoạch mục đích thực hiện, còn 'mọi' là mình ngoài kế hoạch mục đích vạch ra để thực hiện kết quả thì 'mọi sự đều bình đẳng': kế hoạch định kỳ tới quan tâm giúp người A nhưng cũng sẵn sàng tấm lòng như thế với mọi người gặp cần...). Dùng biện pháp 'lấy' 'lọc' đủ yếu tố điểm bàn cờ còn lại thì 'phản ứng có tính giáo dục' hoặc 'để tự do' ( một người B có những yếu tố gì đúng TN thì lấy, còn những điểm mà sai thì phản ứng giáo dục giúp tiến bộ hoặc có những điểm khác không sai nhưng không hợp trong TN thì để tự do phát triển những điểm đó ). Cũng có thể 'thiên thời địa lợi nhân hòa' mà ta chỉ lo đạt những quan điểm đúng ( hay ) thực thi sục sôi đạt rực rỡ thì cũng tự mọi người theo thành TN mà không phải lo bàn cờ.
 Chẳng hạn những yếu tố điểm bàn cờ H là: đáp lễ, cùng tương trợ một công việc, cùng tổ chức một thú vui...
3- Ba chàng lính ngự lâm:
- Có lúc vài người cùng chung lưng đấu cật với nhau đi hoạt động sục sôi sứ mạng và trong quá trình thực thi tầm mức hoạt động lớn mà gặp 'với' mọi người, có trình độ sự việc 'với' tình đúng xây dựng được TN ( 4 thầy giỏi về vùng quê nghèo ra sức cho học trò nơi đó điều kiện  để học khó thi đậu đại học mà có TN với dân nơi đó...).
4- Quan điểm:
- TN là duy trì và thể hiện bằng quan điểm những sự việc ( phép lễ với nhau đạt phát triển...). Đưa được quan điểm thực thi để hình thành xây dựng TN ( câu lạc bộ tin học đó sinh viên ĐH bách khoa tham gia...). Những sự việc xây dựng quan điểm phấn đấu ( uống càfê rèn phong cách lịch sự...). Quan điểm đó luôn có người tương đồng ( chỉ do hoạt động - bàn cờ kém mà chưa có...). TN phản đối có tính giáo dục để nhận nhóm. TN ta mọi người phát triển bằng hoàn thiện mà không chỉ bỏ tiền ra cho ( có TN nâng trình độ lao động làm ra...). Có những tập hợp quan điểm cách thực thi phát triển mà có những kiểu TN khác nhau ( phong trào sinh viên 1 trường chất lượng cao, câu lạc bộ thơ, xây dựng thanh niên vùng đó anh em một nhà...). Có thể sự việc quan điểm cốt lõi: mình chỉ lo bạn trai thì cũng được bạn gái bởi khi phù hợp đúng bạn trai là có bạn gái mến xử sự...Xây dựng danh nổi bật bảo vệ tuyệt đối một quan điểm là cũng phần TN như: giữ chữ tín dù mọi hoàn cảnh...khi đó để códanh đó cũng là sự phấn đấu rèn luyện bản thân và khi tầm mức hoạt động sự việc mà lớn nổi bật danh thì TN cũng nổi bật. Một hay vài quan điểm chủ đạo cũng nên TN ( chẳng hạn: hay làm việc nghĩa hiệp cưu mang người khác...).
 TN quan điểm và thực thi rõ thì mức nổi bật TN.
5- Hoàn thiện nhóm:
 TN để từng cá nhân - xã hội phát triển phong phú rực rỡ hơn. Cá nhân trong TN để hoàn thiện mình ( cùng gánh vác sự việc, phát triển tâm lý, thi thố...).
6- Bảo đảm:
- Bản thân 'có'  như thế nào với xã hội - mức độ bền vững ( đức- tính cách hình thành: mức trung thực, tâm....Trình độ: mức sự việc chắc chắn sẽ giải quyết được...). Người khác có thể dựa mức nào ( niềm tin...), không bị xu hướng leo xấu mà phải ngày càng tốt ( tình luôn giữ được trong trắng...). TN nhóm đó có những đặc điểm gì.
7- Bắc cầu ( nhân rộng ):
 TN là luôn xu hướng mở ( tích lũy nhận vào,...). Qua hoạt động luôn có được cái hay mới, qua người khác luôn có được người khác. Không ngừng nâng cao tầm mức để 'đáp' được quy luật của TN là ngày càng tự lớn ( đạt quan điểm hay sẽ luôn có người tìm tới, sự việc ngày càng phong phú...). Giữ được xứng trong TN. Giao thoa từng TN với nhau.
8- Đáp ( độ phức tạp ):
- TN là phải đáp lại được những sự việc trong quá trình hoạt động duy trì phát triển ( cách giải quyết sự việc, ứng xử...). Độ phức tạp liên hệ nhiều sự việc ( mức ôm được nhiều sự việc...) qua đó cũng cần phát triển trình độ bản thân và bản thân cũng được tương trợ phát triển. TN và cá nhân trong đó càng trình độ thì càng phát triển tốt ( nâng tầm mức ). Tránh bị lo lệch sai một sự việc quá dẫn tới không dùng 'trận' TN giỏi được.
9- Rèn:
TN qua hoạt động phát triển đó để rèn luyện phấn đấu bản thân gánh vác xã hội ( thể hiện cho nhau, xây dựng tình cảm tốt, học hỏi...).
10- Tự nhiên được:
 Đạt giảm ràng buộc sai, tự do đúng dưới trời đất. Cá tính trội trình độ sự việc trôi chảy để khi nào cũng thoải mãi hăng hái sự việc ( tự nhiên lúc nào cũng cười ha hả được...). Chủ động liên quan được sự việc, năng nổ ( bởi có trình độ, tâm lý mạnh, cái hay mở được, cái kém 'bó' được...). 'Cái tôi' hòa trong mọi người 4 bể 1 nhà đều là anh em, ra đời sự việc đều như hoa phấn chấn ( bon chen làm gì cứ cao thượng lên...).
11- Đẳng cấp:
Khả năng trình độ 'bản thân - xã hội' nơi mà xây nên từng kiểu TN ( sinh viên A dẫn đầu phát triển tập hợp phong trào trường đó liên kết được sinh viên cùng, tay vua cờ đi khuấy động lối sống lãng tử nuôi thi đua sống động trẻ thơ, thương gia liên kết nhà sản xuất...). Từng mức tình có được - từng mức sự việc phát triển có được với độ liên kết có mức TN ( đưa TN lên: tính giáo dục, gánh vác, phong phú...). Khi đạt 'cái tôi' hòa là không còn đẳng cấp.
12- Thể hiện:
TN qua đó thể hiện sự phát triển ( thi thố bản thân, phát triển đạo đức: ứng xử tốt với nhau...). TN là gây dựng nơi trổ tài ( 4 thầy đi lo trò giỏi...). Tỏ cá nhân qua sự việc TN: đi uống cà fê tỏ bạn bè, thầy giỏi học sinh ham học nhiều...Đủ hiện diện sự việc trong TN để đủ thể hiện: tham gia thi giải để tài năng...
13- Dựa ( chứa được ):
TN là 'nuôi' được khách quan phát triển trình độ từng cá nhân, phấn đấu của nhóm. Tương trợ được trong TN ( hưởng ứng, giúp đỡ, tiết kiệm cho nhau...). Cho người khác khoảng biến thiên hoạt động. Người khác được tự do hơn khi 'với' ( tự tin, bày vẽ...kiểu ưa không bị phản biện đối lập sai - trình độ phản ứng giáo dục 'dung' được ).
14- Chinh phục:
 TN là mọi người cùng phấn đấu thể hiện tài năng, đạt mức 'với'. Những phương pháp dùng:
+ Cách so: thi thố để nhận được người cùng ( hiểu biết hơn, không tham gia câu lạc bộ thơ nhưng mỗi năm góp bài thơ hay...).
+ Cách bù: tiền ít nhưng tình cảm sẵn sàng...
+ Cách 1 lần ( rất quan trọng ): có sự việc - nơi định kỳ 1 khoảng thời gian mới gặp ( hoặc vùng xa khó ) thì lúc 'được cùng' gắng đạt chuẩn tốt sự việc và mình gắng gặp ai 'dù ở đâu - như thế nào' cũng gắng đối xử tốt với họ ( lịch sự, tôn trọng...). Nếu trình độ phải nhiều lần mới đạt sự việc thì sức ôm công việc không rộng được. Gắng cho từng lần là sự phấn đấu.
+ Cách mũi nhọn: tính và tài gì trội...
+ Cách át: cứ đưa được sự việc tốt mà không ảnh hưởng sự việc kém ( người khác ghen tỵ cứ không bị ảnh hưởng do có tính giáo dục, do người khác tự nhận thức...). Nhưng phải tôn trọng 'đỉnh- nền' ( không dồn lấy hết vào bản thân một cách sai...).
+ Bị hạ: chẳng hạn bị leo chinh phục người yêu mà giảm tình bạn với những bạn trai khác cũng đến - tỏ những sai để dành, thất bại sự việc...
+ Với mọi người đều được: bởi ta giỏi chỉ tồn tại cái hay ra...
+ Cho người khác khoảng hoạt động: 'người - sự việc' khác không phải mất công nhiều cho ta, người khác được vài lần châm chước thất hứa ( chỉ phản ứng có tính giáo dục, không bỏ ).
+ Làm nền: cùng sự việc tương đồng bất kỳ mà không sự việc gây phản biện kém của người khác ra mất tự tin ( ưa người giảm đòi hỏi, 'gần' cảm thấy được tự do...). Làm 'đỉnh', cuốn hút...
+ Cách dùng trận điểm, cách lao động tích luỹ, cách được mất...
   Tự đạt mức TN bằng trình độ khả năng chi phối. Nhận đúng mức từng cá nhân, sự việc. Chinh phục giỏi là cân bằng cách sức được từng sự việc.
15- Chung - riêng:
 Tôn trọng, nhận thức đúng 'cái chung - cái riêng' mới phát triển được. Trong nhóm phát triển có cá nhân phát triển ( không bị cào bằng, dành sai, níu, dựa sai, có 'từng' bứt phá 'vượt mức' nâng tầm TN, nâng phát triển cá nhân...), cá nhân phát triển phù hợp nhóm phát triển. Nhược điểm của TN nếu không có trình độ sẽ bị rơi kìm hãm kiểu: 'mức bạn cùng thì vui đùa bỡn cho thoải mãi, nhưng muốn vươn mức giáo sư thì vui đùa lại không được mà phải chững chạc' ( do đó phải giỏi để đạt đúng mức trong TN mà không bị níu, bị cào bằng...) hoặc muốn 'ngưu tầm ngưu' mà không ưa bị phản diện dẫn tới tự kìm hãm cá nhân và TN khó phát triển.
16- Lọc ( lấy được):
 TN là biết bị xen những cái kém, bị che cái hay. Trình độ tách cái kém chế ngự được ( tinh tường hiểu biết, phản ứng có tính giáo dục...), phát huy cái tốt được ( đầu tư, làm nền...). Có những xu hướng phát triển xấu phải lái được ( chơi thái quá, tranh luận dần sang khó kiềm chế...). Có những sự việc mình cùng người khác mà do trình độ hành động họ và mình còn kém sẽ ảnh hưởng. Phải biết cách lấy ( không vơ đũa cả nắm ): đưa được 'cùng' sự việc tính tốt người khác ra...
 TN là luôn công sức đấu tranh xây dựng 'lọc - lấy' mới nhận phát huy được trong 'nhóm' ( hoặc có cá nhân vào kiểu 'nhóm' rồi mới phát triển đạt, tránh chỉ đi chọn được người như thế...). Bên trong - bên ngoài sự việc mới rõ.
17- Khủng hoảng:
 Cuộc sống gặp khủng hoảng có xu hướng giảm phấn đấu TN - giảm điều kiện cho TN, có xu thế khép kín kém mở ( người yêu bỏ bị bệ rạc tinh thần chỉ dựa an ủi TN mà giảm hăng hái sự việc...). Trình độ giải quyết sự việc, nhận thức, có tinh thần thép vượt qua ( tình dành vậy chân thực, tiêu chuẩn hai người không hợp dành cho nhau phải chấp nhận không bị lấn sang tình không còn chỉ còn muốn tỏ 'cái tôi' được yêu...).
18- Kế hoạch:
 Có phương pháp, định kỳ, sắp xếp, dự định...phù hợp để công sức 'ôm' được đúng. Tránh dành một nơi sai, không đúng cho nơi khác và nơi đó bị cái chung sai kém điều kiện cái riêng. Có chủ định chinh phục mà không bị tâm lý thói quen tự gặp mà có 'với' hoặc do điều kiện công việc gần nhau, quen đó mà ngại nơi mới sự việc còn khó chứng tỏ...dẫn tới không có được 'kiểu bàn cờ' để phong phú ( bị thiếu, bị lệch 'sự việc - nơi' ). Đạt là chỉ còn phải kế hoạch tới từng điểm để cho công bằng ( mỗi 'điểm' đều phù hợp phát triển bản thân: có sách thì nơi nào cũng đọc được, lúc này bạn thể thao lúc khác bạn thú vui uống cà fê...).
19- 'Mầu sắc':
Cá nhân trình độ không bị khống chế chi phối. 'Dấu' chịu những chưa đủ sức thoát nhưng tỷ lệ với dấu 'phản pháo'. Không bị người khác dùng 'tồn tại mâu thuẫn sợ không đương được' để lấy theo. Không bị mưu mô mua chuộc, bị gây tỏ sai dẫn tới không công bằng được với mọi người. Không tỏ can đảm này nhưng lại bị dưới khác. Mức sự việc đề phòng bị mức 'gà' gây bị ( mức kê nặng ), giảm bị 'mức gà' bởi trình độ bản thân và 'đức' mình người khác không nỡ. Người hay bị bất ổn dễ bị người khác tác động gây tỏ sai, gây chệch ứng xử đúng, bị phá bị lợi dụng...( tỏ được sự việc một cách làm chủ được không bị kích động - phát triển sự việc một cách tự nhiên ít bị nô lệ của sự tác động xung quanh ). Can đảm chỉ theo chân lý lẽ phải. Trong 'nhóm' không dùng biện pháp 'mâu thuẫn' để dành, chỉ tới với nhau bằng cùng quan điểm sự việc phát triển. Dùng biện pháp can đảm rèn nghịch để giảm ràng buộc ( hát ngượng thì phải hát ...). Có biện pháp rèn can đảm bằng dùng sự việc khác lạ - bị khác lạ gây khách quan đánh giá - càng gánh mức nặng mà càng tự nhiên được...nhưng cách đó phải tôn trọng khách quan và nhận thức đúng sự việc đó có phát triển - chỉ khác lạ để phong phú cuộc sống ( mốt mới người khen chê này nọ, nhưng không kiểu quần bò rách thiếu tôn trọng khách quan...). Nếu khác lạ mà không tôn trọng khách quan thì chỉ được tự do 'tâm lý bản thân' mà không chinh phục được người khác theo, tương trợ...cao thủ mức lộ diện ( võ sư nhịn côn đồ ) nhưng ngang tài mà chí khí can đảm mới khó ( giữ 'nhân' chế ngự tận cùng bạo lực mà không bị leo bạo lực - không dao động, không bị khuất phục ). Có can đảm chịu trong ràng buộc ( ẩn chưa thể hiện bị xem thường để trội lúc, trong tổ chức...), có can đảm không trong ràng buộc ( nhận thức đột phá sự việc ra đúng...). Tỏ can đảm đúng mới cực khó - tuyệt vời can đảm là nhận thức hành động được theo bảo vệ chân lý lẽ phải mà tự chủ giữ được phương pháp phù hợp từng mức độ ( văn hóa nơi thanh lịch - đất học- văn nhân...thì xa nơi côn đồ ). Can đảm nhận đúng mức bản thân ( bị người yêu bỏ bởi tiêu chuẩn hai người kiểu chênh nhau thì không sao - tình ta chỉ dành vậy chân thực, mức ta chỉ vậy...). Can đảm không phô trương che dấu bản chất ( mà hình thức đúng ), tự lập. Can đảm mới tạo phong cách được ( tâm lý kém không tự nhiên được, sang trọng trong TN mà không phải phô leo vật chất...). Được TN tương trợ can đảm.
20 Tình:
TN là 'hình thành' ( với nhau ) mà có quan điểm thực thi sự việc phát triển không có luật riêng, nếu có luật lệ sẽ rơi tổ chức ngầm vi phạm ( TN thì người khác được tự rút lui, can đảm mức chủ chịu, đạt đạo với nhau, cá nhân đã hình thành - trưởng thành ở đó...). TN đó đạt phát triển của cá nhân và cá nhân tự chấp nhận quan điểm của TN khi cùng với nhau. Khi 'với' ( cùng ) phải biết lường 'cách vào' và xem kiểu phát triển những 'sự việc gì - như thế nào', lường kinh nghiệm về sau của những đã đó...
21- 'Tự lập' cực lớn - 'với' cực lớn:
TN là xu thế 'với' ( cùng ) cực lớn, cá nhân tự lập nhưng phải biết 'với'. Tính 'tự lập' đúng là kiểu: trong 'nhóm' đứng ra hát mọi người cùng nghe, tự mình tới nơi đó mà 'với' được mọi người nơi đó ( chào hỏi, thân thiện...) mà không phải chờ khi cả nhóm cùng tới - kiểu tôi tự một mình tới đâu cũng được nhưng tới đâu cũng là nhà được. Tự lập kiểu mũi nhọn mở ra ( tiên phong dẫn...). Tự lập bằng thực thi được sự việc nhưng 'với' khi cùng sự việc ( cùng đi chung một đường xích lại gần nhau...).
22- 'Đỉnh - nền':
Xã hội có đỉnh và nền. Khách quan ( người... ) vừa vươn phát triển xứng 'đỉnh' vừa vun 'nền' cho khách quan phát triển.
 Làm nền: sự kiện hay xã hội ( đốt pháo hoa...), hưởng ứng thưởng thức ( cổ vũ trận thể thao cho cầu thủ vươn....)...
Đỉnh: phấn đấu thi thố đạt ( giỏi nhất...), xây dựng có 'đỉnh' ( được bầu...)... 
 Cá nhân trong xã hội vừa sẽ đạt 'đỉnh' vừa 'nền': một học sinh đạt giỏi nhất được học sinh trường đó tôn vinh, học sinh đó tham gia lĩnh vực khác là trận bóng thì cổ vũ cho cầu thủ...
TN phải có quan điểm nhận đúng mức 'đỉnh - nền' mới phát triển. Có từng mức 'đỉnh - nền'. TN có đủ 'lượng' cho 'đỉnh - nền' thì phát triển phong phú rực rỡ.
23- Lợi thế:
Có điều kiện thì dễ thực thi TN ( việc tầm mức hoạt động đây đó, trình độ lao động vật chất cho nhóm, đỡ phải lo bản thân...). Tính cách và tài năng giải quyết phát triển sự việc trội thì dễ 'mở'. Cá nhân và TN gắng tăng lợi thế. Trình độ hơn thì chủ động hơn ( giảm bị lệ thuộc...).
24- Mức:
TN là biết duy trì 'từng' bằng mức đúng ( người đó chỉ cần mình bảo đảm không cần vật chất, câu lạc bộ thơ chỉ cần năm góp một bài thơ hay...). Từng 'điểm' dành cách cho phù hợp, có trình độ. Mức tài năng hoạt động phát triển bản thân tới đúng mức với từng gặp mới phù hợp từng sự việc được và đủ sức ôm được. Đột phá: nhà tranh 'đời' cầu kiến...
Thất bại không nản ( khi bị đáp lại có vậy, mức chỉ mới xây được vậy...). Chấp nhận, tự tin, sẵn sàng với 'mức' đang có ( một người chỉ mới sẵn sàng giúp ít cho bản thân chưa giúp nhiều cũng được...) để mà xây dựng hơn. không hy vọng đạt TN phải như ý, mà mọi mức có được đều do trình độ công sức đang có nhận được vậy ( do ta xây được vậy, do từng người khác nhau ). Nhận đúng mức TN đang có, nhận đúng trong kiểu 'bàn cờ' có 'từng điểm' khác nhau.
25- Đưa được nhiều điểm cùng ra:
Trong sự việc đưa được nhiều điểm cùng ( quan điểm cùng...). Chẳng hạn: 2 nhóm thanh niên 2 môn thể thao 2 bên đưa được điểm cùng mời nước và thi đường kỹ thuật giỏi mà không tỏ va chạm, cùng ủng hộ đội thể thao nhà. Trình độ sự việc phát triển 'cái riêng' phù hợp 'cái chung'...
26- Một cá nhân:
Có chỉ cần hai người đạt với nhau phát triển cực lớn, cùng hợp đẩy nhau phát triển lên rực rỡ đạt tri kỷ.
27- 'Tình - sự việc' toả:
Có trình độ, quá trình phát triển có sự việc hoạt động và phát triển sự việc 'với' mọi người. Được 'với' ( cùng ) mọi người mà có tình. Có được sự việc với mọi người mà trong quá trình thực thi sự việc thể hiện tốt bản thân 'với', chứ chỉ tới tỏ tình cảm ( chuyện...) thì mức không cao ( qua sự việc mới tỏ và phát triển được ). Đạt sự việc hoặc tình hơn đó ( thương tắm cho trẻ nhỏ xóm, đạt vua cờ vùng đó...), tình sâu nghĩa nặng, có tình mến ( những đức tính: lịch sự, chân thành...). Đạt 'trội' toả ra mọi người ngưỡng mộ và sẽ phải 'mở'. Sắp xếp những sự việc sẽ thực thi ( đi ngao du, chơi thể thao, cùng đầu tư, thi thố hưởng ứng những 'đỉnh- nền'...) qua đó để cùng phát triển. Trình độ tạo ra nhiều sự việc phát triển tham gia thực thi thì rực rỡ bản thân và TN. 
28- 'Cái đó' duy trì công sức đó:
 Mỗi 'điểm' phải có công sức thời gian dành ( làm thơ đi ngao du, đi cà fê vừa tiền...). Nhận đúng có lao động phát triển và có trình độ thì hiệu quả hơn ( không chỉ trông chờ ỷ lại...). Đạt mức cao bằng công sức, thời cơ và trình độ. Có trình độ để thực hiện một sự việc này vừa không ảnh hưởng sự việc khác ( tránh mất công chinh phục bạn gái nhiều mà giảm có thời gian bạn trai, có những sự việc khác gây mến...). Không bị một sự việc gây lệch những sự việc khác khó có TN. Giá trị bản thân thì nhận thức phấn đấu đúng không bị điều chỉnh theo những muốn đạt sai phương pháp ( vì theo đuổi một người yêu mà phải chạy theo những 'tỏ' sai...).
29- Kiểu 'ngồi vào bàn chơi cờ chỉ còn thắng thua không cần tính' ( mà chỉ  những 'đức tính sự việc' ):
 Kiểu khi chơi cờ  chỉ cần phải tỏ giỏi cờ với mọi người xem không cần phải dành tình cảm cho mọi người xung quanh mà chỉ lo tập trung đạo cờ: phong cách chơi, dứt kháot, táo bạo, cao xa...Dùng cách đó để khi chỉ cần hành động sự việc như thế nào là tập hợp được mọi người, sự việc ( và dành nhiều một lúc...).
30- Lưu vực ( vùng ) mở ra bằng lĩnh vực:
Trong 'lưu vực' quá trình hoạt động xây dựng gắn với lối sống mà có TN nhưng có vùng ít tới thì mở ra bằng 'lĩnh vực - đại diện' ( đạt nhất môn gì vùng đó định kỳ hàng năm quá trình đi thi đấu vùng khác mà thi thố chinh phục lần đó nơi vùng đó...).
 31- Tồn tại với những 'khách quan' ( người - xã hội...):
 Xây dựng TN là phải nhận thức được 'xã hội - con người' những nơi và thời đại để từ đó có dự định và phương pháp ( văn hoá, sở thích, lao động...).
32- 'Cái tôi' hoà:
TN là 'cái tôi' hòa trong mọi người. Khi đắc đạo là cũng 'cái tôi' đã hòa trong mọi người ( đạt tự do giảm ràng buộc bởi không phải đòi hỏi bản thân mà bản thân có trong mọi người...). Xây dựng phát triển cho mọi người mà tồn tại bản thân trong đó ( thầy chỉ lo vun vén cho học trò giỏi mà đời không quên thầy được...). Nhờ có TN mà hòa được 'cái tôi'. 'Tôi' hòa là đưa qua sự việc và tình để phát triển  không phải đòi hỏi bản thân nhận được ( ứng xử lịch sự thói quen...). 'Tôi' hòa là mình cũng 'điểm bàn cờ' bình đẳng và nâng trình độ thì nâng mức chủ đạo. Bị tâm lý kiểu kém sắp xếp: hạnh phúc tự chờ nhận được mà không chủ động xây dựng nên...Có 'cái tôi' bền vững ít bị ảnh hưởng ( tâm lý mạnh, tự chủ...).
      Ta có vật chất chỉ để vừa đủ dùng cho tương lai còn lại để được trong TN cả ( thầy chỉ lo cho học trò, học trò khó khăn thì mua sách cho...mà khi cần sự việc có học trò giúp không phải đi thuê ).
* Có người dùng TN để qua đó con đường tu đạo bản thân, nâng trình độ mức tự chủ...Có người giỏi được tương trợ tương lai lớn trong TN, dùng TN để phát triển.
* Có những người trội đi gánh vác xã hội thì có những người phấn đấu xây dựng TN.
* Nhân tài nên dùng con đường TN để mở ra. Xã hội văn minh TN phong phú phát triển.
 Xã hội có TN thì từng cá nhân và xã hội phát triển rực rỡ. Giao thoa những TN có TN xã hội văn minh.
 (Lê Thanh Đức - UNDP)
Trống
Tĩnh lặng chưa tỏ trông có ai
Giật mình chạm mặt  được rõ tài
Dang tay uồm người ôm lấy vỗ
Chung gặp đừng buông khát vọng dài 
Thắt lưng vào cuộc đụng không rời
Hợp sức thành công dậy sánh vai
Bụng không quên mình đem mang đỡ
Một cỗ họa nhau cả nay mai *
(Lê Thanh Đức - làm 1999; * 'họa nhau' : bình thơ; đồng thanh tương ứng, đồng khí tuông cầu...
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét