Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

con đường đạo là

'Phù hợp đỉnh' con đường đạo...'

C
on người phát triển hoàn thiện phong phú nhiều lĩnh vực tham gia (sinh hoạt văn hoá - thể thao, kinh tế, giáo dục - rèn luyện...). Từng cá nhân 'đủ sức' phấn đấu một vài lĩnh vực và sẽ có những lĩnh vực tầm mức được 'liên quan - chi phối' nhiều hơn hay từng phần yếu tố đan xen trong lĩnh vực khác....

Mỗi lĩnh vực sẽ tồn tại trong đó nhiều mức độ với quá trình tích luỹ phấn đấu đi lên và có những 'đỉnh cao'. Quá trình tham gia với hoàn cảnh và giai đoạn khác nhau thì những mức đang có theo 'đạt' khác nhau.

Sẽ có 'vận động - lao động' của từng nhóm người mức độ khác nhau với liên quan khác nhau (dùng công cụ, thời gian, sinh hoạt văn hoá theo sở thích...khác nhau).

Với các mục đích 'tổng hợp' hiệu quả các yếu tố với giai đoạn liên quan đáp mà từng cá nhân (hay mức nhóm..) có lối sống, cách chinh phục ...đặc sắc riêng cho phù hợp.

Quá trình tìm tới 'đắc đạo' trước tiên phải đạt 'phù hợp đỉnh'. Phù hợp đỉnh nghĩa là xã hội loài người phát triển lên văn minh sẽ không ngừng tích luỹ lao động khám phá ra đặc sắc phong phú đi lên các 'đỉnh lĩnh vực' (tiến bộ cách 'hình thành', mức giai đoạn các lĩnh vực và liên kết chung trong xã hội). Quá trình con người phát triển văn minh tìm tòi 'hình thành' phong phú đặc sắc các đỉnh lĩnh vực và cá nhân tích luỹ nhận thức vận động cho phù hợp được thể hiện từng giai đoạn ( từng lúc...)...

'Mọi người - xã hội' phải tìm tòi nhận thức mức 'đỉnh' như thế nào về sinh hoạt văn hoá, phương thức sản xuất, hòa bình, các nhà nước, những 'nhóm', cá nhân...với những giai đoạn của con đường dần 'hình thành' mức độ gần chuẩn mực.

Đỉnh của cá nhân (có thể liên kết nhóm - tương trợ ) là những người khám phá ra phát triển nhận thức con người (các nhà khoa học, triết gia, nhà quản lý giỏi...) và đấu tranh xây dựng sự 'hình thành' (các hình thành: liên hệ loài người, nhà nước, nhóm, lĩnh vực, đạt trình độ lao động...) một cách tiến bộ với sự sắp xếp giá trị 'mọi cá nhân - nhóm'. Xã hội văn minh những công lao cá nhân cho sự phát triển được đáp trả (tôn trọng nhà khoa học, bản quyền...), xã hội đang đi lên 'guồng' chưa tiến bộ thì nợ ( 'cải cách' vì mọi người chứ không chờ vì hưởng cá nhân...).

Những triết gia và người đi khám phá xây dựng xã hội có thể đề ra phù hợp những phần phát triển con người và xã hội thời đó (và sẽ được những thể chế tôn vinh ) chứ phát triển lên xã hội loài người văn minh phải không ngừng tổng hợp và khuyến khích mọi triết gia đã có và sau này ( Khổng Tử cũng phần nổi bật phát triển lễ con người, giai đoạn nhà nước phong kiến và những góp phần tiến bộ ngày nay...).

Đỉnh của cá nhân theo từng giai đoạn phát triển với xã hội: học sinh phấn đấu học 'đạt' là mức đỉnh giai đoạn đó, sang giai đoạn đi làm thì học là tự thêm mà đỉnh là làm chủ tay nghề sản xuất, sáng tạo; mức đỉnh của một người nghiên cứu sáng tạo ra cái gì; mức đỉnh của người quản lý tốt giúp hãng tăng trưởng mạnh....

Đỉnh của xã hội là: sự hình thành, những chuẩn mực, phù hợp từng giai đoạn...chứa trong đó: dân chủ, tích lũy trình độ, khám phá sáng tạo mở ra, liên kết cái chung - cái riêng, lao động phát triển con người, thăng hoa lĩnh vực...

Con người đang trên đường tìm tới 'đắc đạo' là thực thi - thể hiện phù hợp giai đoạn các mức đỉnh với 'trình độ liên quan mọi người' ( tuơng trợ hưởng văn minh, sinh hoạt, sắp xếp giá trị...), tự bản thân hoàn thiện ( mọi người tốt là xã hội tốt, rực rỡ tài năng cá nhân...) và đóng góp ( đấu tranh xây dựng 'hình thành' ) với đặc sắc phong phú phong cách riêng. Người đi bảo vệ công lý phải nổi trội tính công bằng lẽ phải, dựa văn minh phát triển con người và cương trực; người giáo viên phải tận tuỵ và am hiểu; nhà kinh doanh giỏi makétting, cách vào phục vụ mọi người để thống kê xu hướng cho đầu tư...

Cho nên từng vị trí 'cá nhân - nhóm' khác nhau cách phù hợp phấn đấu rèn luyện 'chung và riêng' và 'tích luỹ - đáp' nổi trội khác nhau ( nhà triết gia nổi bật khác học sinh, khác chính khách...). Không giai đoạn mình đang cần phù hợp tích luỹ phát triển này lại vì 'thần tượng' hay là những người được xã hội tôn vinh lại rập khuôn máy móc ( đó chỉ là khi đã thành công vinh quang, muốn đạt vậy cũng phải trải qua các giai đoạn...)

Từng giai đoạn phát triển mỗi con người (hay nhóm..) có từng mức đỉnh khác nhau như vậy mỗi người ( hay nhóm:lớp học gắng chất lượng, đoàn kết, tình cảm...) gắng tìm tòi nhận thức để phấn đấu cho 'phù hợp' là mở đầu con đường 'đắc đạo':


Học sinh gắng tiếp thu kiến thức, góp ý tốt 'bài học - phương thức giáo dục', sinh hoạt văn hoá- thể thao, thi thố tài năng, những đức tính phù hợp lứa tuổi - học sinh, bạn bè vì tương trợ yếu tố phát triển - còn lại tôn trọng - quan tâm chung mọi người, hiểu biết cách 'tôn' ( xem bài riêng) ...

Người tích luỹ mức 'thợ' ( đã qua ĐH- CĐ nghề ) đang tự tìm lao động tự do theo nhu cầu xã hội thì tính bươn trải lớn, liên quan đáp nhiều nơi người lĩnh vực nghề học, cách sinh hoạt văn hoá khác học sinh, cách khẳng định được ở mọi người cần việc bởi thạo và cách cùng nhau...

Nói chung tuỳ mức từng người (nhóm..) mà tự khám phá nhận thức cách cho 'phù hợp - đỉnh' mình (cách đỉnh, cách phù hợp) để phấn đấu. Nhận thức hoàn cảnh cách tích luỹ khác nhau...với phương pháp 'phù hợp đỉnh' mà mỗi cá nhân và xã hội loài người phát triển rực rỡ.

Cách 'phù hợp' là gắng trong hoàn cảnh đó từ những sinh hoạt sao cho nhận thức đúng đáng làm (ra khỏi phòng tắt đèn, cái giữa đường nhiều người vấp mình sửa được tự nhiên...) cho đến làm chủ được hoàn cảnh (thời khoá biểu, trình độ tham gia được nơi mình đủ công sức đóng góp trách nhiệm hay nơi văn minh mọi người cùng hướng giữ gìn chung...). Tùy trình độ mà cách phù hợp tổng thể lớn (những kế hoạch...), những nhỏ chỉ là thói quen (tắt đèn...) mà không phải gò bó bắt buộc.



Ghi chú: Địa vị không phải là đỉnh bởi địa vị chỉ là đại diện được bầu theo định kỳ, sự cạnh tranh với quyền lợi...mà người có địa vị cũng chỉ trên con đường 'đỉnh' tích lũy trình độ hay được là trên con đường 'đỉnh' được thừa nhận khám phá sáng tạo mở ra cho 'nơi' (nhóm, tổ chức...). Trình độ thì từng chỗ có đòi hỏi khác nhau và từng người có khác nhau nên những người không địa vị vẫn có lĩnh vực giỏi hơn...khám phá sáng tạo mở ra thì khả năng mọi người đều góp được...Cơ chế hình thành tốt thì người có địa vị cũng hạnh phúc trên con đường 'đỉnh-nền' của đỉnh là sự tích lũy trình độ và đỉnh khám phá sáng tạo mở ra...và nhiều người khác cũng hạnh phúc lên được đỉnh của tích lũy trình độ và đỉnh của khám phá sáng tạo mở ra (giáo sư không địa vị nghiên cứu mở ra cho xã hội, trường nổi danh bởi có công sức nhiều của học sinh chất lượng, 'hãng' có nhiều người tay nghề giỏi...). Vì địa vị cũng đi trên con đường 'đỉnh - nền' của đỉnh đòi hỏi tích lũy trình độ và đỉnh khám phá sáng tạo mở ra nên khi cơ chế xã hội chưa tốt thì có những người có địa vị nhưng chưa xứng đáng có 2 đỉnh đó nên cũng chỉ mức nào đó được thừa nhận và ngược lại cũng có người có trình độ trong 'nhóm' nhưng bị che lấp...

Cá nhân giỏi thì chỉ cần đạt đỉnh tích lũy trình độ gắn với xã hội và đỉnh khám phá sáng tạo mở ra được mà con đường 'đỉnh - nền' đó tự có chỗ bản thân trong guồng xã hội mà xã hội phải cầu (hãng phát triển trên Thế giới ngươi ta chính xác trọng dụng cái cần, có vị trí người ta làm chuyên gia lĩnh vực hơn là mất công làm quản lý).

('Phù hợp đỉnh' là phần ngắn bài 'XYZ' xem ở bài Tương lai trước - sẽ trình bày dài sau Lê Thanh Đức 39 - Ngư Hải - Vinh city, tel 01234321000 đề tài cho chương trình UNDP ).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét